Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Friday, February 28, 2014

Canh Hai Au Chao

hải âu tung cánh phương nào
chở giùm ta một ánh sầu hoàng hôn

Cánh Hải Âu Chao

(thơ giotmuadem)

Em thấy hải âu chao cánh nhỏ
Chở đại dương đầy ở trên lưng
Bay mải miết tìm hoài không mỏi
Một chút nào hạnh phúc mong manh

Hạnh phúc trong tay đừng lơ đãng
Một chút rời tay, rớt biển xanh
Này em hỡi tình em lãng mạn
Anh nhận rồi góc trái riêng dành

Nụ hôn gởi gót hồng yêu dấu
Mong bàn chân dừng lại tim anh
Đừng đi nữa dấu khuya mòn mỏi
Hôn nụ buồn năm ngón vẫn xinh

Đôi má có ửng hồng anh ngỏ
Lời yêu em theo trái tim rung
Nụ hôn bắt đầu dìm hơi thở
Của đôi tim cùng đập nhịp chung

Em hỡi chiều nay trời xanh quá
Cánh chim nào xếp lại đường xa
Về đậu bến yêu không ngần ngại
Chờ môi hồng em nụ nở hoa

Wednesday, February 26, 2014

Bai Tho Cho Anh Va Em

Bài Thơ Cho Anh & Em

có một điều dường như mong manh

là em là anh là chúng mình

là bóng tối vây quanh

là ánh sáng Chúa mờ dần nơi góc khuất trong em

nên em sợ, người ơi em sợ

khoảng lặng đó có ngày tan vỡ


trong em có một người bỗng dưng vô cùng yêu quý

trong em có tiếng lòng đêm đêm thủ thỉ

trong em có trái tim ủy mị

thì người ơi nếu như em nói:

giữa hai bờ mưa nắng nên giữ riêng mình chút lạ một mùa đông

anh có buồn có giận em không?


sao Chúa cho mình gặp nhau

giữa bộn bề cay đắng

rồi bảo mình yên lặng

Chúa ơi khoảng lặng nào cũng đau con lắm

đau con lắm Chúa ơi

khóc hoài mà nước mắt chẳng vơi


em biết lấy chi lau giòng lệ

biết nói cùng ai muôn điều muốn kể

lời nguyện cầu chỉ Chúa biết mà thôi:

con cầu xin Ngài Chúa ơi mỉm cười

cho hai đứa đẹp đôi

cho hai đứa một lần trong đời

… bên khoảng lặng cùng rơi…

Anh Co Biet Em Lo Nhieu Thu

Anh Có Biết Em Lo Nhiều Thứ
(Viết vào đêm tất niên)

Lo một ngày anh chẳng phải là anh
Trong em

Làm sao em biết được
Khi tâm tư anh trầy sướt
Và những lần say khướt
Anh là ai? Trong ý nghĩ em
Anh là ai? Trong góc khuất con tim
Anh là ai? Trong sâu lắng đêm đen

Lo những điều bao lần anh hẹn ước:
Không làm em buồn
Vì sợ lắm nước mắt em tuôn
Có khi nào cái sợ đó lạc đường?
Anh một mình thênh thang một lối
Để buồn em nhón chân lên chán chường

Em lo trời nắng trời mưa lo bảy lo ba
Lo anh rơi vào khoảng lặng đêm ba mươi
Lúc tâm tư giao thời
Giữa ký ức hiện tại, lạ quen, cũ mới
Giữa yêu thương giận hờn, người xưa kẻ cũ và em cùng những buồn vui trong anh bất chợt

Em lo tất cả chỉ là hời hợt
Cả những dại khờ yêu đương và những đợi chờ
Lo yêu thương kia quá nhiều quá ngẩn ngơ
Để mình khao khát cầu xin tròn điều ước
Rồi một ngày bỗng mất hết chỉ còn thơ

Lo một ngày anh không còn là anh
Của em


Valentine Muon

Valentine Muộn
(Viết cho ngày cuối tháng 2 của Mùa Yêu Thương)

Dù đúng ngày 14/2 hay là... 12/2, 13/2 sớm hơn hay 15/2, 16/2... trễ hơn thì với mình ngày nào cũng là Valentine muộn.  
Dù trong đời sống thực hay mơ Valentine năm nào cũng ngập hoa, quà, tiếng cười, niềm vui, hạnh phúc, vòng ôm ấm nồng, nụ hôn ngọt ngào, lời tỏ tình lãng mạn, giai điệu du dương đắm chìm trong những cung bậc yêu thương.
Nhưng dường như năm nay Valentine không như mọi năm, nó có vẻ muộn mà không muộn với mình và người ấy
Không biết tâm hồn mình hôm nay có khác với mình của hôm qua không, chỉ biết một điều trong tôi vẫn như ngày nào, vẫn khung trời thơ mộng, giấc mơ thời áo trắng cùng những lãng mạn tình yêu tuổi hoa niên.
Còn tâm hồn người ấy của hôm nay có khác hôm qua không? Chỉ biết một điều người ta và mình cùng một giấc mơ Valentine
Mơ một ngày nồng nàn, cùng nấu cho nhau món ăn ưa thích, cùng ngồi bên nhau thưởng thức cuốn phim hay, bài nhạc trữ tình,  thời gian lướt nhẹ trên phím đàn, không gian chìm lắng trong say nồng của vang đỏ, bông hồng đỏ, ánh nến đỏ… lung linh bóng đôi tình nhân đang chụm những yêu thương; Đêm Valentine trăng cũng dịu dàng buông lơi cho muôn sao gõ cửa hiên ngoài.
Ồ, mình rất thích ánh nến, có lẽ vì nó làm lung linh thêm ánh đêm; Cũng như mình thích ánh trăng vì nó huyễn hoặc hơn ánh mặt trời; Và vì thế mà mình thích mưa hơn vì nó níu kéo tâm hồn chùng xuống, dịu mát, phóng khoáng, độ lượng hơn, dù đã có những ngày:


Mưa ký ức đổ về tim bao nhánh?

Em nhặt hoài sao chưa tạnh niềm đau
Bong bóng ơi, cứ vỡ òa kiêu hãnh
Ngày tóc mây đỏng đảnh: “hổng cần đâu”

Để trăm hạt mưa chắc có hạt rẽ về lối xa xăm nào đó trong tâm hồn.
Để biết rằng vẫn có những giấc mơ mà:


Trang thương em thắt nơ hồng

Nâng niu đừng để bụi chồng chất lên
Bao nhiêu kỷ niệm không tên
Cất ngăn tim để chông chênh một đời


Để biết rằng Valentine dường như không phải là ngày dành cho mình và người ấy nhưng hơn ai hết hai đứa lại biết rằng thật ra nó chính là dành cho hai đứa mình – Hai tâm hồn đang khao khát tình yêu thực sự, thế nên... ngày nào cũng là Valentine muộn - Muộn mà không muộn bởi vì nó đã là ngày của hai mình từ lâu rồi… Thế nên:



Ta biết rằng

"Tình yêu không có tuổi"
Nếu vẫn còn đầy trong mắt nhau
"Quãng đường về" người ơi bao lối
Có lối nào về ngõ thu xưa?

Nhớ một thời ai vẫn đón đưa
...

Tuesday, February 25, 2014

Phia Nguc Trai Co Ram Ran Dau Nhuc

Phía Ngực Trái Có Râm Ran Đau Nhức?


Này là anh, là người ấy, là người ta
Là gì nữa? Nằm đây – trong ngực trái
Chỉ biết rằng giữa nhân tình thế thái
Nép vào nhau... mọi thứ bất chợt ngừng
Trái tim này cùng nhịp đập chung
Khi chầm chậm nhẹ "bơi trong dấu ái"
Lúc bồi hồi từng cơn sóng triều dâng
Biển bạc đầu mình bỗng như thơ dại
Lẫm chẫm đi, bi bô nói tiếng yêu đầu
Bước chân tim bay cao chưa lần biết chạy
Mây chân trời cũng rẽ lối mê cung      

Này là anh, là người ấy, là người dưng
Phía ngực trái có râm ran đau nhức?
À mà thôi, nhìn nhau trong đôi mắt
Em biết rồi qua cái nắm tay run
Môi rung rung nói yêu thương rất khẽ
Chứa ân tình trong đáy mắt long lanh
Em biết rồi tuy chìm giữa mông lung
Giữa thực mơ sóng vỗ quanh mình
Ánh mắt đó ta trao nhau rất thật
Ánh mắt đó nói gì anh biết không?
Rằng: phía ngực trái có râm ran đau nhức
Cả tâm hồn vẫn dịu nét yêu đương

Này là anh, là người ấy, là người thương
Là gì nữa? Nằm đây – trong ngực trái
Có khi nào trái tim nằm lệch chỗ?
Nên ngực phải cũng nhức đau, khó thở
Vì ta yêu nhau                                
Không có chỗ để dừng
...

Saturday, February 8, 2014

Me Khuc Cam Tac

MÊ KHÚC CẢM TÁC

Nghe cung đàn rót từng phiếm sầu rơi
Anh có nghe lời ca chuyền hơi thở          
Bản Mê Khúc ngân lên chùng tiếng gió

Mê Khúc đó... 
Có một ngày, có một lần, có một thời khắc tôi đã hát cho người ấy nghe bằng tất cả những gì đang chất chứa trong tôi. Có niềm vui thích có nỗi sầu vây, có niềm hạnh phúc có nỗi đớn đau, có môi cười tươi mà mắt long lanh ngấn lệ, có sự khát khao vô đối mà vòng tay nửa chừng buông thỏng.
... Và chắc là người ấy cũng như tôi...

Mê Khúc đó... 
Đưa hồn chìm vào mộng mị cõi vô thường, vỡ tan mọi nỗi lòng, giết tâm hồn không gươm dao
Nhưng cũng là sợi khói huyền bí, nhẹ tựa làn hương dẫn dụ người ta lần theo đến tận cùng đắm đuối mê say.
... Ờ thì thôi, thế mới là cuộc sống theo đúng nghĩa, không chỉ là tồn tại...

Mê Khúc đó... 
Đang nóng bỏng tan cháy trong tôi và người ấy và sẽ mãi sâu lắng trong tâm hồn mai này, mai nữa, mai sau
... Người ơi, đêm thật khẽ, chắp tay ta thầm ước...


Chiếc thuyền thơ chở người ấy và tôi
Nơi xa lắm có đôi hồn hé mở
Cõi riêng ai không sao bày tỏ
Chỉ đành thôi! Sương khói giăng đời

Nghe cung đàn rót từng phiếm sầu rơi
Anh có nghe lời ca chuyền hơi thở?          
Bản Mê Khúc ngân lên chùng tiếng gió
Đến với nhau qua mấy ngõ tơ trời?

Đến với nhau qua mấy ngõ chiêm bao
Anh có biết mắt em màu trăn trở?
Anh có thấy chín tầng mây cuộn nhớ?
Thả tương tư theo sương khói ngậm ngùi

Có đôi lần ngõ chiêm bao mở cửa
Gió tràn về tim áo lụa mong manh
Đừng thổi nữa gió ơi đừng thổi nữa
Những hư không cho bão rớt quanh hồn

Nhìn lên trời sao giăng hàng thắp nến
Thương không anh, những mơ ước đôi mình
Mơ ngày nao, bốn bề trăng thánh thiện
Để tình ta đừng rơi khoảng mong manh

Đêm thật khẽ...
Chắp tay…
Em thầm ước ... 

( đêm về qua ngõ chiêm bao
thấy anh đứng vẫy lao xao hiên ngoài
bàn tay ... níu vội ... bàn tay
chạm từng ngón ngắn ngón dài hư vô
giăng đời nhau giữa cơn mơ
sợi tình như khói quấn bờ vai ngoan)

Loi Ru Thang Gieng



Tháng Giêng Ngọt Những Lời Ru

Không khí trở nên yên ắng lạ!
Dường như mọi tâm tình sau những ngày bồi hồi sóng vỗ giờ như muốn tìm về chút tịnh yên của riêng mình, để chất men Mùa Yêu Thương vừa dậy lên ngây ngất giờ được chìm lắng, sâu ngấm tận đáy lòng.

Tháng giêng sắp qua đi sao như tháng giêng vẫn còn đó – tháng giêng ngọt những yêu thương, ngọt luôn nỗi nhớ.

Bỗng nhiên hôm nay nhìn giò lan ra hoa thấy lung linh quá, vẫn dịu dàng một màu hoa tím học trò, những cánh lan như nhắc nhở điều gì của ngày tháng qua?

Phải chăng những cánh lan thanh tao đang thì thầm nhắn nhủ với chúng ta rằng: Này bạn thân yêu! Hãy cảm nhận đi nào - Tháng giêng ngọt những lời ru

Lời Ru Tháng Giêng


Tháng mấy anh ơi lời ru ngọt mật
Con chim chiền chiện cất tiếng hót vu vơ
Em chẳng biết mùa nao tình lên xanh ngát?
Chỉ thấy lòng mình lắm lúc ngu ngơ
Chỉ nhớ hoài em từng viết câu thơ:
“Tháng giêng nỗi nhớ đổ thừa
Tại chim én chở đong đưa xuân về”
Chỉ nhớ một chiều em đến thăm anh
Dường như bầu trời hôm đó rất xanh
Dường như mắt người hôm đó long lanh
Dường như đôi hồn hôm đó mong manh
Để tình yêu giăng mắc khắp bầu trời
Sợi chỉ tơ đan kết tấm lụa mành
Để lời thơ vương vấn níu lòng người
Chập chùng
Buông lơi…
Tháng mấy anh ơi
Đỉnh trời chơi vơi
Trăng vừa lên thôi
Đóa sao nào rơi rơi
Một chiều cuối năm em đến thăm
Nụ hồng thẹn thùng trao anh
Nhành lan dịu dàng hương thanh
Quanh mình đất trời tan nhanh
  

Xuân 2014