Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Thursday, March 27, 2014

Mộng Hoàng Hoa

Mộng Hoàng Hoa


Mình hẹn ước hái trăng sao gối mộng
Dệt mây trời đắp dãi lụa yêu thương
Lấy sương lam làm mành liễu tơ buông
Giăng vũ trụ kết đèn hoa tinh tú

Anh lả lướt trong giấc mơ lữ thứ
Dẫn em vào lộng ngọc chốn dương gian
Em thênh thang gót chân trần vệ nữ
Áo mây vàng dòng sữa ánh trăng tan

Mơ thấy anh đón chờ ngang bậc cửa
Vỗ về em khe khẽ mộng hoàng hoa
Bàn tay sấp dỗ dành bàn tay ngửa
Cả đất trời cùng nâng giấc đôi ta

Anh biết không ngọn triều dâng khao khát
Khiến say hoài trong thác lũ đam mê
Cơn sóng qua...
Hiên hồn ru man mác
Mộng hoàng hoa đơm giấc buổi ta về

Mỗi lời thơ là nghìn lần ước mơ
Sóng chập chùng
Sóng vây thêm nỗi nhớ
Biển thiên thu
Biển muôn trùng sóng vỗ
Trăm nhánh sông
Một nơi ấy đầu nguồn

Mai sau có điều gì chợt mong manh
... Như gió thoảng
... Như mây trôi
... Xa khuất
Xin luôn nhớ tâm tình em rất thật
Dành riêng anh như là thuở ban đầu

Giữ trong em vẻ kiêu sa nắng hạ
Giữ trong anh nét cao cả bách tùng
Giữ trong nhau từng ngày qua rất lạ
Cảm ơn anh –   hoàng hoa giấc mộng lành

Monday, March 24, 2014

Neu Mai Bien Khong Con Hat


Nếu Mai Biển Không Còn Hát

(thơ thi hữu giotmuadem)

Nếu biển hát ru tình em con sóng
Thì riêng anh là tiếng gió thở dài
Em êm ả nằm trong vòng tay ấm
Anh âm thầm gió lộng có ai hay

Nếu muối đã không còn mặn nữa
Thà như đá cuội ở ven đường
Nếu xưa em đừng thắp lửa
Bờ môi đâu tiếc rẽ nụ hôn

Nếu chân núi ngắn thêm một tí
Thì rừng đâu mơ đổ lá vàng
Nếu eo suối đừng thon như thế
Đâu dìm nguời lịm giữa đêm trăng

..............

Anh lưu lạc giữa cuộc đời bão tố
Em vẫn không là trạm cuối chiếc phao
Xuôi gỗ mục anh , xin em đừng vớt
Biển nhận chìm dù hai đứa bên nhau

Nuoc Cat


Nước Cất

(thơ thi hữu giotmuadem)

Anh ngồi gom lại từng giọt nước
Từ chiếc bát nào đã đánh rơi
Càng gom anh thấy mình cô độc
Chén nước đang đầy sao để vơi

Từng giọt anh gom gom về bát
Đục vẩn ít nhiều bụi cát ơi
Lấy tình yêu anh làm phểu lược
Đã thành nước cất trong rất trong

Này em nước cất trong trong quá
Không còn dù một chút vi sinh
Không hiểu mai này tình có sống
Bát nước trong mà vẫn vô sinh

Anh cố tìm trong những nét yêu
Anh cố thu vào võng vĩ mô
Để thấy em tôi qua ngày cũ
Để thấy em tôi trước... dại khờ

Anh cũng là người thôi đó em
Cũng ghen hờn tim cũng nhói tim
Anh cũng người trần trơ mắt thịt
Anh rất bình thường, chẳng vĩ nhân

Chỉ khác là tim anh rung động
Vì em tim đập những nhịp chung
Thế nên bát vỡ anh ngồi hốt
Gom lại đầy vơi chỉ một lần.

Friday, March 21, 2014

Co Anh Roi Em Nhu Thay Hon Roi

Có Anh Rồi Em Như Thấy Hồn Rơi

Khi biết có anh yêu em
Em thấy mình như có tất cả :
Có thuở học trò biếc xanh êm ả
Chúm chím môi hồng khóe nụ cười xinh

Ánh mắt lung linh muôn sao rót tâm tình
Cái nắm tay ban đầu đan từng ngón nhớ
Mộng bên song ngày ngày sóng vỗ
Điếng mấy trăng tròn ngực trái râm ran

Trái tim biển trong anh trăm nhánh sông tuôn tràn
Em thấy mình giàu có nhất thế giới
Những buồn vui nhớ ghen giận hờn không sao đếm nổi
Trái tim này chật chỗ quá yêu thương

Giấc mơ xưa níu áo nhau quên đường
Bỏ lại sau lưng cánh phượng hờn xác ve yên lặng
Nay thanh tân sắc xuân thơm hương áo trắng
Để có anh rồi em như thấy hồn rơi

Thursday, March 13, 2014

Sonata Anh Trang


Khi nghe Sonata Ánh Trăng của Beethoven, tôi tưởng tượng mỗi nhịp đập trái tim mình là một nốt nhạc và nốt nhạc ấy khi bổng trầm là lúc tim khẽ ngân rung hay đang rộn ràng lỗi nhịp.
Nếu Sonata Ánh Trăng là nỗi lòng của người nhạc sĩ yêu cô học trò gia đình quyền quý, là sự đồng cảm của ông dành cho người con gái mù luôn ước mơ được một lần nhìn thấy ánh trăng, cũng là nỗi lòng của người cha dành cho cô con gái của mình bị mù bẩm sinh, thì tôi tưởng tượng mỗi người chúng ta là một nốt nhạc trong Cung Đàn Cuộc Sống và Cung Đàn đó giai điệu khi khẽ ru tiếng sóng vỗ bồi hồi hay khi như chiếc thuyền chòng chành trong bão tố. Và những nốt nhạc có ra khơi? Những nốt nhạc vẫn ra khơi. Những nốt nhạc nhún nhẩy dạo chơi.

Sonata Ánh Trăng - Moonlight Sonata

Bánh xe cuộc đời, một nửa lăn qua
Chưa tìm thấy lối yêu thương màu nhiệm
Nên Sonata Ánh Trăng nghe chưa tròn vẹn
Vẫn dường như còn thiếu Nốt Sol Buồn

Rồi một ngày hồ tựa mây buông
Ta bắt gặp một nốt Sol kỳ diệu
Như mùa xuân và mưa phùn không thể thiếu
Hai tâm hồn từ đó đơm hoa

Em hỏi anh năm tháng có phôi pha?
Chiếc áo cũ có bao giờ hơn mới?
Yêu thương trước phải chăng nhiều nông nỗi?
Tháng mười hai là cùng tận chưa anh?

Thì tình yêu đôi lúc cũng mong manh
Đời lệch góc tim nằm chông chênh lắm
Sóng ồ ạt cuốn đi bao mê đắm
Khi chòng chành nốt nhạc dám ra khơi?

Anh có thấy những nốt nhạc dạo chơi?
Bản Sonata đêm nay ngân nga sâu lắng
Tiếng dương cầm trong ta tìm về khoảng lặng
Từng nốt bổng trầm xa vắng gọi nhau

Anh có biết hạnh phúc là khổ đau?

Wednesday, March 12, 2014

danh cho anh va rieng chi anh thoi

dành cho anh và riêng chỉ anh thôi

em muốn nói với anh điều này
rằng tất cả em làm chỉ vì anh
lòng khao khát có anh mà thực hiện
này bờ môi, ánh mắt, nụ cười
dành cho anh và riêng chỉ anh thôi,    
                 
này vai ngoan tóc dài buông thánh thiện
chỉ vì anh mà thả dốc thiên đường
nét son buồn cho anh làm đỉnh nhớ
lúc tâm hồn trống vắng đi hoang
môi ngọc ngà khép mở nửa vầng trăng
anh có thấy nàng hằng nga kiều diễm
dáng buông lơi hơn là nói vạn lời
dành cho anh và riêng chỉ anh thôi,

vùng tối sáng nửa hờ nửa kín
cuộn lòng đêm mê đắm chơi vơi
suối im thinh cựa mình reo tiếng
róc rách hồn ngậm cỏ đưa hương
anh có nghe tim chật chỗ yêu thương
tình bỗng lớn không đủ nơi chao liệng
đường chân trời rộng đến ngàn khơi
dành cho anh và riêng chỉ anh thôi,    

còn ai nữa để tim em lỗi nhịp
có người nào để em phải bâng khuâng
hiểu lòng em không? hiểu lòng em không?
sao anh lại cứ hỏi rằng:
phải chăng điều đó riêng dành cho anh?

Dem Truoc Giao Thua

Đêm Trước Giao Thừa


Giao thừa chưa lòng nghe trống quá
Trống những đợi chờ
Trống những thương mong
Ở phương ấy lòng anh bao ngả
Có ngả nào về lối tim không?

Tâm tình em đôi khi muốn giấu
Anh nhìn vào chẳng biết được đâu
Em có hờn
Có giận dỗi
Có buồn đau
Cũng chỉ thấy môi cười rất nhẹ

Lòng hỏi lòng: Tình ơi, sao thế?
Có bao giờ là những hư không?
Thì thôi nhé khi người ơi, không thể
Đừng vun trồng
Mong rễ đắng đơm bông
         
Một đêm trắng trước thềm đêm trông đợi
Nghiêng tai chờ tiếng gõ nhịp thời gian
Nghe trong gió như Lời Chúa nói:
Con sai rồi, người đó đáng quan tâm
                 
“Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy”
Văng vẳng đâu đây là câu hát
Tắt tiếng nhạc
Để chỉ còn một tiếng nói trong em

Một đêm trắng hồn nghiêng
Một đêm trắng niềm riêng