Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Friday, May 30, 2014

Tháng Năm Ngồi Ca Hát

Tháng Năm Ngồi Ca Hát

(tháng năm khép cửa sân trường
lâng lâng cánh phượng dư hương học trò)


tháng năm ơi như ngỡ mới hôm qua
đang bay nhảy thời hoàng hoa áo trắng
vở trên tay mà mắt cứ lo ra
ngóng chân sáo dọc hành lang trêu nắng

tháng năm về phượng rực đỏ sân trường
làm đôi má nữ sinh thêm hồng thắm
nép thẹn thùng sau suối tóc mây buông
bao ánh mắt nam sinh ngơ ngẩn ngắm


có anh chàng ghen cánh gió bên trời
dám liều lĩnh thơm lên làn tóc ấy
và tinh quái cô nàng giấu môi cười
vờ không biết mà trăm lần biết đấy

có mươi nàng tranh nhau chơi xích đu
chiếc cầu thang là chứng nhân ngày đó
hàng ghế đá chép miệng nhắc mùa thu
mấy tháng hè vắng hoe đàn bướm nhỏ


tháng năm về bên tháng năm thì thầm:
… nhớ ai đó lớp bên kia tựa cửa
nhắn ai đấy tháng năm hoài tháng năm:
… lớp bên đây nhớ người nhìn sang nữa

tháng năm ơi mấy tuổi rồi? ta quên!
khi lá biếc đong đưa hồn xanh ngát
vở học trò ép cánh phượng làm duyên
còn tươi mãi tháng năm ngồi ca hát

Wednesday, May 28, 2014

Ờ Thì...

Ờ Thì...


Em thương gì nơi anh?
Có lẽ khi yêu người ta thường hay hỏi
Và em thì hay ngượng ngùng không dám nói
Chỉ biết là trái tim đập vội
Khi gió vô tình quấn quýt bờ vai

Em ngước nhìn mây
Thấy khoảng trời xanh bình yên nơi đó
Cũng không ít lần mây đen giông tố
Nhưng tình yêu anh mênh mông sóng vỗ
Nên em thương… dù lắm lúc sầu vây    

Ờ thì thương hơi ấm đôi bàn tay
Lần đầu nắm anh đan từng ngón nhớ
Những ngón tình nho nhỏ
Mà bây giờ trói thành duyên nợ
Mình che chở cho nhau

Ờ thì thương nắng sớm mưa chiều, gió đổ mưa mau
Những ngón tay xòe ô ra bấu víu
Bỗng nghe đôi chim rỉa lông cho nhau líu ríu
Như mình nương nhau hai nửa đời nặng trĩu
Biết bao là sỏi đá đeo mang

Ờ thì thương đôi mắt nhìn em nồng nàn
Gói cả mây trời long lanh trong mắt ấy
Một chút gì buồn chút gì vui ghen tuông hờn lẫy
Chợt lá rơi mặt hồ rồi chìm sâu dưới đáy
Em nhìn anh hồn như lá kia rơi

Ờ thì thương đôi môi luôn rộng mở nụ cười
Cho dù em có muôn ngàn lần cong cớn
Hay trăm lần giận rồi quay đi che nón  
Nhưng môi ấy chỉ một lần… táo tợn
Mà kỳ ghê tự nhiên hóa… nhu mì

Ờ thì…


Friday, May 23, 2014

Sài Gòn Tháng 5

Sài Gòn Tháng 5

Sài Gòn
Mưa nắng
Tháng Năm
Mưa chưa thấm đất
 Nắng toan ngập trời
Mùa Xuân đi vắng lâu rồi
 Bâng khuâng
Dáng Hạ đang ngồi kế bên

Ve râm ran
Nhắc gọi tên
Lao xao
Nghe gót chân quen ngập ngừng
 Thập thò đang đứng ngoài sân
 Thoắt mưa
 Thoắt nắng
Lâng lâng suốt ngày

Trên cành 
 Lá đợi 
 Nắng say
Chờ mưa 
 Đếm
 Những sợi mây bạc đầu

Tháng Năm
Chưa đổ mưa rào
Mà thơ tôi ướt
Ngọt ngào ca dao

Tháng Năm
Chùm nắng hư hao
Chùm mưa đưa đẩy
Dỗ nhau giấc mùa :

Ầu ơ trời chẳng chịu mưa
Chỉ hanh hanh nắng cho vừa khát môi

Phải Rồi Thơ Ơi


Biển bao la là vậy, 
Biển mênh mông là thế, 
Biển dạt dào sóng vỗ, 
Biển dìu dặt khúc ca, 
Biển muôn trùng tiếng sóng
Biển ngàn năm lắng đọng
Biển thiên thu lạ lắm phải không người?


Những vần thơ lời văn viết về Biển vẫn còn đây nhưng giờ cảm thấy nó lạc lõng sao!
Dạo này mình chẳng viết được gì về Biển để mà có thể

... Bên trời
... Bên biển
... Gối đầu
Người xưa còn có ngọt ngào hương xưa


Phải chăng vì Biển hôm nay dậy sóng Hoàng Sa - Trường Sa?

Phải rồi thơ ơi!

Thơ ơi
Sinh ra từ bầu sữa ngọt thơm thân ái
Chiếc áo mẹ mặc cho lụa là thư thái
Mà đường kim sao nhức nhối phận người


Thơ ơi
Sinh ra từ giấc mơ biển trời bát ngát
Trong khúc ca bốn ngàn năm rừng vàng biển bạc
Nay còn không? Nay còn không? Thương thương quá dân ta!

Ơi Hoàng Sa - Trường Sa
Ơi sơn hà xã tắc
Diên Hồng năm xưa một lòng chống giặc
Hào khí dâng cao

Nay ải Nam Quan đến đất mũi Cà Mau
Phải chăng đang bừng bừng khí tiết?
Người người rền vang tiếng thét :
Bảo vệ biển đảo quê hương

Biển ngoài khơi đang trầm mình lắm đau thương
Cuộn trong lòng muôn trùng con sóng
Hãy vẽ này trái tim biển động, hãy viết lên dòng máu nóng
Thơ à!

Dẫu ngập chìm giữa phong ba
Dẫu chập chùng trong vòng vây bão tố
Vẫn hiên ngang cất cao lời thơ đó
Cho đồng bào ta


Thế gian dù rộng lớn bao la
Đi đâu rồi cũng nhìn về quê hương chung niềm ấp ủ
Cũng bồi hồi trong tim dạt dào hai chữ:  
Việt Nam


22.5.2014
(Viết cho biển đảo quê hương mến yêu)

Thursday, May 22, 2014

Với Biển Mùa Yêu



Với Biển Mùa Yêu

một ngày… 
lỗi hẹn mùa yêu
giẫm bờ cát mịn 
hắt hiu chân trần
gót xưa in dấu đôi lần
mai rồi biển nhớ có thầm gọi nhau?

người về
biển ngọt ca dao
người đi
biển đổ mực sầu nhân gian
vẽ màu sóng lấm bụi trần 
bạc phơ vị mặn khát trăm năm tình

biển không hát khúc tình trầm 
làm sao hiểu được sóng ngầm 
từ đâu?
lắng nghe lời biển rì rào 
muôn trùng sóng biếc bắc cầu uyên ương

một ngày…
say nét môi gần
má thơm như giấu mùi hương biển trời
mai này xa lắm người ơi
sóng xô cát lở
một đời thương mong



triều dâng 
nước chạm đáy hồn
đôi bờ tiếc mãi nụ hôn chưa tròn
biển xưa thắp ánh sao hờn
biển đêm nay đốt đuốc trăng dỗ dành 

nằm nghe sóng vỗ trong lòng 
nghe tim bén ngọn lửa nồng trao nhau
bên trời
bên biển
gối đầu
người xưa còn có ngọt ngào hương xưa?

mùa yêu lỗi hẹn bao mùa
nay như én chở đong đưa xuân về

Friday, May 16, 2014

Lại Bắt Đầu Nhõng Nhẽo


Lại bắt đầu nhõng nhẽo...

Lại bắt đầu nhõng nhẽo...
Bắt đầu những giận hờn nóng ran như đổ lửa
Bước chân anh đêm nay không về nữa
Không lẽ gió cũng ghen chẳng thèm mở cửa
Trời tháng năm mưa khô khốc tâm hồn

Đâu chỉ hè sang mới nhắc mình buồn
Đâu chỉ giận anh mới nhắc là em yêu anh nhiều hơn thế
Bỗng không nghe tiếng ai gọi mình khe khẽ  
Như cánh phượng hồng cong môi nấc nhẹ
Mà biết đâu chừng thấm ướt cơn mơ  

Giọt nước mắt nào lạc lõng giữa câu thơ
Em vẽ mặt trời mặt trăng và gương mặt anh cùng em thao thức
Em đếm nhịp tim râm ran trong lồng ngực
Hỏi đường vào yêu thiên đàng hay địa ngục?
Mà cây cỏ buồn trên lối không anh

Em ngồi đây ánh lửa lòng bao quanh
Nơi sâu thẳm góc khuất nào cũng có  
Biết tim ta đã thuộc về nhau đó
Nhưng trong hồn có điều gì chẳng rõ
Cứ bủa vây làm hai đứa giận hờn

Lại bắt đầu nhõng nhẽo...

Thursday, May 15, 2014

Đồng Không Còn Lúa

Đồng Không Còn Lúa

(thơ thi hữu giotmuadem)

Hương lúa cũ theo người về phố
Mạ xanh non nay trắng đồng tôm
Anh yên lặng cuốn chiều vào nhớ
Nghe phèn rong đang lắng trong hồn

Đêm run rẩy chong đèn giả phố
Chờ người về cánh vạc xô trăng
Vầng mây xám nhòa khơi đóm lửa
Em về chưa theo cách chim bằng

Hương lúa cũng theo người bỏ ngỏ
Địa đàng xưa thôi dấu chân trần
Bao nhung nhớ khô, hồn ngập mặn
Bờ đê rào mội kín bâng khuâng

Đêm tĩnh lặng mù tôm đánh móng
Đỉnh bọt nào lóng lánh kim châm
Ngồi tự hỏi đâu rồi mạ cũ
Ký ức chồm rễ cỏ rêu xanh

Sunday, May 11, 2014

Vỗ Về Yêu Thương

Vỗ Về Yêu Thương


Ngủ đi anh, ngủ thật ngon anh nhé!
Ly rượu nồng chứa tâm tình hôm nay
Mộng trăng sao nhoẻn cười như đứa trẻ
Đừng giật mình, kìa em vẫn ngồi đây

Bao đêm rồi anh dường như chưa ngủ?
Vì mặt trời đi về phía không em
Trăng nguyệt thực trong anh niềm đau cũ
Rát bỏng da vết trầy xước còn mềm

Nửa đời người sao chưa tròn cơn mộng
Có lẽ nào sợ òa vỡ chiêm bao?
Khi bàn tay quờ tìm em lóng ngóng
Trước thềm xưa và khi đã có nhau

Trong lòng đêm chợt hình thành cơn sóng
Cuốn thuyền yêu vào vùng xoáy ghen hờn
Thì anh ơi cùng vững tay chèo chống
Mình giận hờn vừa đủ để thương hơn


Ngủ đi anh, ngủ thật ngon anh nhé!
Ly rượu nồng chứa tâm tình hôm qua
Đã cạn rồi tựa hồ câu chuyện kể
Cho em nghe về một thưở bướm hoa

Giờ có nhau như hai bàn tay vỗ
Đừng giật mình tỉnh giấc thấy bơ vơ
Qua rồi buổi không là chồng là vợ
Em nhớ hoài dáng anh nằm co ro


Ngủ đi anh, ngủ thật ngon anh nhé!
Gối đùi em thanh thản nụ cười thơ
Em sẽ ru bằng lời thơ khe khẽ
Để hồn anh đẹp mãi một giấc 

Friday, May 2, 2014

Tháng Tư Mưa Rơi

Tháng Tư Mưa Rơi

Ngày hôm xưa
… trái tim anh rộng mấy con đường
Không ở đó em làm sao biết được
Và không thể cho thời gian quay ngược
Ờ thì thôi, là chuyện cũ một thời

Ngày hôm xưa
… tâm hồn em thánh thót cung lời
Không ở đó anh làm sao nghe được
Và không thể thành người đến trước
Ờ thì thôi, đành là kẻ đến sau

Nên yêu thương
… ta chấp nhận đời nhau
Cả năm tháng của ngày xa xưa đó
Ờ nói thế, lỡ hờn ghen vô cớ
Hiểu cho rằng tại tháng tư – mưa rơi…

Nên hôm qua
… này người yêu thương ơi!
Gió chướng mùa nâng tình ta chắp cánh
Mộng hoàng hoa thơm như hương táo cấm
Mà đam mê thật lắm mắt môi mình

Ngày hôm nay
… đừng nói gì nghe anh cứ lặng thinh
Yêu đắm say để tình em không cạn kiệt
Không phút giây cho ghen tuông chì chiết
Lá cong môi ngoan giấc ngủ tay người

Ngày hôm nay
… tâm hồn em có anh thắm mây trời
Riêng anh thôi chỉ mình anh duy nhất
… Con tim anh có em mùa xanh ngát
Riêng em thôi chỉ mình em – nàng thơ

Thursday, May 1, 2014

Khoảng Trời Riêng Ấy Mãi Còn Có Nhau

Khoảng Trời Riêng Ấy Mãi Còn Có Nhau 

Có gì như lạnh nhạt môi?
Khi anh thơm miếng lên đôi nụ hồng
Trăng non hờn dỗi trăng tròn
Mấy lần anh đã làm lòng em đau
Tháng tư chưa đổ mưa rào
Mà thơ ai ướt ngọt ngào ca dao
Bao mùa mình để lạc nhau
Giờ đây như những giọt ngâu tìm về
Một thời áo trắng vân vê
Mưa trăm hạt nhớ lụa là trên tay

Có gì như lạnh nhạt vai?
Khi anh thơm miếng lên đài trang em
Gợi hương mùa cũ bên thềm
Lá đau như nhắc ưu phiền hôm nao
Tâm hồn khi chẳng chạm nhau
Trái tim lạc lối va vào thinh không
Những ngày bén lửa cay nồng
Mắt lim dim mắt, môi hồng hồng môi
Giờ đây thiếu vắng hơi người
Đêm qua thờ thẫn bồi hồi nhớ ơi

Nàng thơ xanh biếc đâu rồi?
Đừng em -  cuống lá trở trời phù vân
Trong em sức sống tràn dâng
Lưng ong, yếm thắm, ngực căng, vai trần
Thương em anh đã muôn lần
Muốn thơm mấy miếng lại tần ngần sao
Tháng tư chưa đổ mưa ngâu
Mà như tháng bảy lá đau phận người
Đừng em – chiếc lá thơ rơi
Mây trôi gió thoảng bên đời anh đau

Có gì như lạnh nhạt nhau?
Mắt trong đáy mắt trái sầu xa xôi
Một người khô khát bờ môi
Một người mật ngọt rót lời trăm năm
Tiếng xuân thủ thỉ đôi lần
Lạnh lùng hương lý tan dần mùa trôi
Buộc tình trên đỉnh chơi vơi
Tháng tư một chút mưa rơi rồi ngừng
Để giờ đây, em biết không?
Trái tim anh đã hoàn toàn thuộc em

Chẳng có gì lạnh nhạt thêm
Anh gom thương nhớ làm mềm môi ngoan
Thơm nhiều miếng vào chỗ buồn
Vườn xưa anh đốt lá hờn ghen xưa
Bên thềm hương lý đong đưa
Nhành lan tím héo cũng vừa trổ bông
Nghe đời ngan ngát tầm xuân
Nghe đêm khe khẽ bước chân thật gần
Cho anh thơm nhé đôi bồng
Sóng trào đỉnh nhớ, sóng lừng yêu đương

Người yêu ơi, có biết không?
Khoảng trời riêng ấy mãi còn có nhau