Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Monday, November 9, 2015

Khi Em Đi Xa...


Em đi xa về
Nụ cười trên gương mặt anh cho em biết là anh cần em
Không có em tâm hồn anh ngột ngạt
Em như làn gió mát
Mơn man từng tế bào cảm xúc trong anh

Em là giấc mơ anh về năm tháng tuổi xanh
Có đôi chim líu lo ca hát
Có đêm trăng sao mỉm cười trong mắt
Có đất trời tinh tú nở muôn hoa

Anh không còn tâm trạng gì khi em đi xa
Hồn cứ loay hoay giữa bốn bề cảm giác
Không còn ánh dương nữa khi em đi mất
Không còn ấm áp nữa khi vầng trăng ngừng soi

Làm sao có thể ngăn mưa rơi?
Khiến cho mặt trời ngừng chiếu sáng?
Bởi anh nhớ đôi môi em thắp nắng
Bởi anh buồn vì không có tình yêu của riêng mình

Anh hỏi trăng kia mãi lặng thinh
Dường như trăng đã biết anh rồi đó
Một con tim tan vỡ
Kỳ diệu thay em lại thắp sáng đêm đen

Nên nụ cười anh cho em biết là anh cần em
Dù thời gian có làm tâm hồn đầy dữ dội
Nụ cười này trong như nước suối
Nụ cười này lấp lánh tựa hư không

Nụ cười này làm em nhớ những chiều đổ nắng xuống mênh mông
Hồn tan chảy vi giận anh mà chân không sao đi được nữa
Trái tim thơ như bếp hồng lại tí tách reo vui ngọn lửa
Đốt cháy hết nỗi niềm sầu đau

Và em biết mình đã thuộc về nhau
Dù ánh dương có ngừng soi, vầng trăng không tỏa sáng, ngàn sao thôi lấp lánh
Dù mưa cứ mãi rơi, gió cứ lùa cơn giá lạnh
Có thể có trăm điều khác trong ngày

Có thể có ngàn áng mây bay
Nhưng có một điều là không ai bỏ đi xa được nữa
Vì biết có một người sẽ chờ nơi bậc cửa
Như mùa thu sẽ quay về gõ cửa tìm thơ

No comments:

Post a Comment