

( Ảnh của A Cối - Khám phá cuộc sống )
Chùm Nắng Nha Trang
Đến nha trang ngày hè đượm chín
Hồn ngà ngà say chùm nắng bài thơ
Áo ai xưa bây giờ mặc khín
Sao vừa người như trời ban cho
Chẳng phải Nha Trang mà nghe quen thuộc
Bãi cát hàng cây kỷ niệm không tên
Ngôi trường thân thương thưở người đi học
Bước chân qua bổi hổi lắm niềm riêng
Tự dưng thích là người xưa đó
Tuổi học trò hoa bướm lung linh
Buổi tan trường bám theo sau nghiêng ngó
Làm ngượng ngùng tà áo trắng xinh xinh
Tự dưng thích đạp xe quanh phố
Lang thang con đường dọc biển chiều hôm
Hàng thùy dương bồi hồi sóng vỗ
Tưởng có người nhớ tới mình luôn
Tự dưng thích dầm dề với biển
Nóng ran người cái nắng cháy da
Năm ngón tay ông khổng lồ đè lên Hòn Chồng hoài niệm
Nay thánh thiện trong tâm chất muối đậm đà
Đó của người ta ai đâu thèm phiền phức
Nhưng khi không vẫn lạc bước đến mình
Đâu của riêng ai nên có nhốt Nha Trang vào tiềm thức ( * )
Trái tim thơ cũng mở ngõ ân tình
Chiếc xe đôi chở thời gian đi một nửa
Chia tuổi hai người về thưở đôi mươi
________________
Tháng 9/2010
( * ) Ý thơ thi sĩ Quan Dương
No comments:
Post a Comment