Trở Giấc
Cánh hạc chập chờn bay liệng
Trăng cong người trèo đỉnh đầu non
Còn riêng ta với không gian lặng vắng
Rủ bài thơ gõ nhịp thời gian
Mây ngủ ngoan nằm vắt ngang rặng núi
Thong thả lòng giấc mộng bình yên
Ai thao thức hái trăng sao về đếm
Gối đôi bờ nghe gió hóng chuyện đêm
Này giấc ngủ thôi đừng hờn mắt nâu
Phía không anh mi đó đã hoen sầu
Tiếng mưa rơi trong lòng. Lạnh lắm!
Lạnh hiên hồn lạnh thấm suốt mùa ngâu
...
Đêm trở giấc thu mình ru bóng
Núi trở đầu nhìn cánh hạc chìm sâu
_______________
Năm 2010
No comments:
Post a Comment