Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Monday, June 28, 2010

Chiec La Vo Tinh



Chiếc Lá Vô Tình


Có khi lá cũng trở mình
Nếu người hiểu nghĩa vô tình từ đâu
Giữ giùm lá được vẹn màu
Thì vâng, chẳng phải lá đau phận người

Friday, June 25, 2010

Song Sanh


Sóng Sánh


Kìa anh! Đáy cốc vàng hơi thở
Rượu níu bàn tay nhắc nhở gì
Sóng sánh hồn hoa nhờ biểu lộ
Môi em từng cánh nói điều chi

Ngay Ngat


Ngầy Ngật


Kìa anh đáy cốc men tình nhớ
Giấc mộng khoanh tay sám hối gì
Rượu sủi bọt yêu hay khói thở
Môi em ngầy ngật giấu điều chi

________________________
nguyên tác thơ của OLD

Kìa em đáy cốc câu thơ ngủ
Mệt mỏi khoanh tròn những dấu môi
Rượu sủi bọt chờ em tự thú
Nụ cười nào em giấu trong nôi

Canh Phuong


Cánh Phượng


Này đây cánh phượng đang vào hạ
Đôi má thơm lừng ưng ửng say
Chín lựng môi em nồng đến lạ
Hương hoài ngan ngát chẳng thèm bay

Thursday, June 24, 2010

Chua Thiet Chua

Chừa Thiệt Chưa


Giờ này bé hổng ngủ ban trưa
Bởi giận người dưng, thấy khó ưa!
Cứ chọc cho hờn, kêu, chẳng đủ
Hay trêu đến bực, nói, chưa vừa
Anh thương tính bé ngang, đòi thắng
Bé ghét tật anh bướng, chẳng thua
Xin lỗi ngàn lần rồi, mệt quá!
Anh mà chừa thiệt chắc... trời mưa

____________________
Anh xin chừa !
nguyên tác của kiepdatrang

Giờ này bé ngủ giấc ban trưa ?
Nhíu mắt cười duyên, chắc ... khó ưa !
Chọc xí thôi mà, đâu đã đủ !
Trêu nhiều quá hỉ, vẫn chưa vừa !
Vì thương kẻ lạ nên đành nhịn !
Tại mến người dưng phải chịu thua !
Cái mặt buồn hiu coi tội nghiệp !
Cho xin lỗi nhé, lệ đừng ... mưa ! ....

Mua Nang

Mưa Nắng


Chẳng có mưa về thì nắng thay
Tiết mùa chuyển đổi thế mà may
Mưa như nước mắt trời tâm sự
Nắng tựa mồ hôi đất tỏ bày
Gió thổi trăm chiều mây luống cuống
Mây bay tứ hướng gió loay hoay
Niềm riêng ai đó đừng như vậy
Sáng nắng chiều mưa, chết nhỏ này

______________________
nguyên tác của kiepdatrang

Có những niềm riêng chớm đổi thay
Sương hờn ngọn gió sớm heo may
Đôi lần lấp lửng toan tâm sự
Mấy bận lần khân muốn tỏ bày...
Giáp mặt khi không mà luống cuống
Quay đầu bất chợt lại loay hoay
Đêm thinh lặng cắn bờ môi tái
Nắng ấm phương nao, lạnh chốn này!...

Friday, June 18, 2010

Thu Bay Tinh Nhan

Thứ Bảy Tình Nhân


Thứ bảy

Ban mai
Giọt sương mê man nhánh cỏ chưa tan vội
Cánh hoa thiêm thiếp nhẹ chép vành môi
Chiếc lá cong mình dụi khóe mi say gối
Lũ cá trong hồ lao nhao quẫy đuôi kêu đói
Chú dế góc vườn vểnh râu quen thói
Bầy sẻ tung tăng mái nhà mép khua vang gây rối
Nắng nhảy nhót bên song như mời rủ
Bài thơ còn lơ mơ ngúng nguẩy chưa chịu đi chơi
Chợt say sưa hít thở khí trời
Chợt lâng lâng nghĩ với một người
Em mặc áo mới
Em rẽ làn ngôi
Chờ người yêu thôi

Ban trưa
Nắng đong đưa kẽ lá
Gió lơi lả làn da
Như bướm trêu hoa
Trốn bầu trời ban trưa oi ả
Trốn dòng đời thênh thang chưa nơi thư thả
Trốn rừng người chưa yên không ngơi lo toan vất vả
Những lứa đôi hối hả
Yêu nhau
Họ tập bơi trên sóng cả
Giữa bể khơi tình đời
Em
Buồn bã
Lặng thinh với mình
Chờ người yêu thôi

Ban chiều
Gió lồng gió
Mây bồng mây
Những tình nhân đan tay bát phố
Những gái trai dập dìu trên lộ
Dòng người lượn lờ khắp nơi
Lòng này ngẩn ngơ lá rơi
Khi nắng nhạt nén lòng than thở
Khi nắng tàn kín ngõ đơn côi
Này gió ơi bồng hồn em vỡ
Này mây ơi lồng bóng em trôi
Chờ người yêu thôi

Ban khuya
Những hồng hồng đỏ đỏ
Những nồng nàn hơi thở
Ấm áp vòng tay
Người hờn nhau chu môi cong mỏ
Kẻ hôn nhau mi khép hồn say
Ngày tập bơi đêm về chưa nhớ
Quên bài nín thở
Chìm lỉm trong nhau
Người đâu đó bóng tối bao quây
Kẻ quanh đây màn đêm che chở
Cõi riêng em buồn mấy thu duyên nợ
Sầu đông trăn trở
Chờ người yêu thôi

Thứ bảy em hay buồn giận
Thứ bảy là em hờn dỗi
Vì những nói đó
Chưa bao giờ có được cùng anh
Chẳng bao giờ
Thứ bảy
Đúng nghĩa
Tình nhân

_________________
Năm 2009

Wednesday, June 16, 2010

Bien va Anh

Biển Và Anh


Biển không hát khúc tình trầm ( * )
Làm sao hiểu được sóng ngầm từ đâu


Đứng trước biển
Mới thấy mình nhỏ bé
Mênh mông sao những hạt cát con người

Một cánh chim
Cứ ngập ngừng vỗ gió
Hụt chân trời chưa kịp tẻ đường ngôi

Trăng nghiêng bóng
Trải dài trong lòng biển
Phía bên kia bờ kỷ niệm chưa quên

Em gom ánh tơ vàng mà đan áo
Nơi cuối trời
Anh có ngóng trăng lên?

Muốn bên anh
Tựa vai em hỏi khẽ
Biển và Anh sao ôm trọn một đời?

Vẽ màu tóc sóng quanh thân
Bạc phơ vị mặn khát trăm năm tình


___________________
( * ) Tựa bài thơ Biển Hát Khúc Tình Trầm của một người

Bien Van Doi Em


Biển Vẫn Đợi Em


Người về viết khúc nhạc chiều
Giẫm bờ cát mịn hắt hiu chân trần
Gót xưa in dấu đôi lần
Mai rồi biển nhớ âm thầm gọi tên
Muôn trùng
Biển vẫn đợi em


Bờ cát đừng dỗi hờn khi biển lặng
Có bao giờ sóng nước lại thôi reo
Và biển nữa mặn chi cho khô đắng
Thuỷ triều dâng mới đó vội gieo neo

Rồi em lại một mình đi ra biển
Con nước đẩy đưa
Xa tít trùng khơi
Sóng chồm lên
Quất roi hờn đau điếng
Bỗng nằm im
Như riêng hiểu chuyện người

Thì ra biển
Cũng biết dỗi đó thôi
Dỗi lũ dã tràng quên không xe cát
Dỗi gió bạt ngàn thổi phai khúc hát
Dỗi hạt mưa sa thành thác điên cuồng

Từng sợi rong rêu quấn quanh đá buồn
Lớp sóng nhấp nhô quây bờ cát lở
Chợt hiểu trong mơ
Thuỷ triều vẫn nhớ
Chưa sóng bạc đầu
Còn vỗ thiết tha

Biển nghìn thu lạ lắm phải không anh?

Monday, June 14, 2010

Ba Chu Thoi

Ba Chữ Thôi


Nghe mùa thu
Ngân dạ khúc

Gầy hoa cúc
Nét tigôn
Đêm nhẹ buồn
Sương xuống chậm

Chợt hơi ấm
Phủ bờ vai
Vòng tay ai
Choàng lụa hở
Đầu nghiêng nhớ
Đón trăm năm
Môi anh tham
Môi em khát
Dòng men ngát
Lấn hồn nhau

Đêm tàn mau
Vòng tay lỏng
Hồn còn đọng
Ngấn café
Lả đam mê
Cung dạ khúc


Hương cafe
Say mùi nhớ
Rót đam mê
Như hơi thở

Nghe mùa thu
Ngân dạ khúc
Phím vi vu
Cung đàn thức

Lá kiêu sa
Chưa kịp khép
Bướm lân la
Bay vào nếp

Đoá tigon
Đang nồng giấc
Chiếc môi hôn
Ai chạm nhắc
...

Ngon Tay Hon Mai Toc Thuong

Ngón Tay Hờn


con đường nhỏ
lá me bay
chiều lộng gió
đậu bờ vai

buồn chi khóc
rồi ngủ ngon
trên mái tóc
em giận hờn

thì ra nhớ
ngày heo may
qua góc phố
nắm bàn tay

ngón đỏng đảnh
níu rồi buông
ngón kiêu hãnh
bất ngờ hôn

ngón khinh khỉnh
giả vờ lơ
ngón say tỉnh
cung đàn thơ

còn lại ngón
nũng nịu ghê
ham tìm trốn
thích rủ rê

Mái Tóc Thương

dây chuyền mới
nhờ anh đeo
gần quá đổi
hồn run theo

tay lỡ đụng
lệch tóc mây
môi làm nũng
cái anh này

nhành nguyệt quế
giắt lên đầu
anh hôn nhẹ
thở hương sâu

ân cần quá
làm tóc nghiêng
môi buồn bã
muốn ngồi riêng

ôi mái tóc
bao giận hờn
vẫn mời mọc
bàn tay mơn

tay ngà ngọc
má băng sương
ôi mái tóc
ngút ngàn thương

___________________
06-08-2005

Dem Qua

Đêm Qua


Chia đôi sợi tóc yêu đương
Nhỡ mai nhánh rẽ còn đường ngôi chung

Vẽ đêm say nét mông lung
Trăng cài suối tóc mây bồng bềnh chao
Tay em thon thả ngón nào
Riêng dành anh để vẽ màu môi non

Này anh còn chút mực son
Ta cùng vẫy hết cho tròn chữ duyên
Sương phơi trắng đỉnh trăng nghiêng
Bút huyền nhạt nét thuyền quyên em rồi

Nhỡ mai có lệch đường ngôi
Xin anh làm lược rẽ đôi nhánh sầu
Thương từng giòng tóc mùa ngâu
Khép đôi chéo áo bắc cầu uyên ương

Đêm qua gió chạm cành hồng
Sáng ra chải tóc sao lòng ngẩn ngơ

Nghiêng đầu ấp gối đan mơ
Tội chưa một cọng tóc hờ nhẹ rơi
Níu bờ vai, chửa muốn rời
Giống anh còn luyến hương trời đêm qua

Dịu dàng đắp lại chăn hoa
Bâng khuâng vuốt lọn tóc xòa trán thơm
Nhặt luôn cọng tóc se buồn
Cho anh, em nhé, về ươm chuyện mình

Mai kia cõi lá vô tình
Tóc mây em có thay hình nắng mưa
Anh còn mãi cọng xuân xưa
Rẽ đường ngôi cũ thương vừa trăm năm

Đêm qua đôi lá chung cành
Sáng ra nhánh tóc còn thanh hương trời

Sunday, June 13, 2010

Thi Khach



Thi Khách


Ai vớt hộ tôi những chữ thơ
Đêm qua nát rượu ngã ven hồ
Khéo chừng con sóng lem vần nhớ
Hay nhỡ giọt sầu thấm ý mơ
Mặt nước lăn tăn làn gió sớm
Hàng cây lấp loáng áng mây mờ
Mưa thu lạnh lẽo hồn thi khách
Tỉnh giấc hay đâu nắng trải tơ

Tuong Vi



Tường Vi


Đêm lay bóng nguyệt khua vòm lá
Gió lắc lư cành đuổi mộng đi
Tỉnh giấc nhìn quanh đời bỗng lạ
Vườn ai vừa nở đoá tường vi

Ben Song




Bên Song


Nàng thơ nhón gót bên song cửa
Hỏi đã bao thu gió cợt đùa?
Nắng tắt nên hoa ngồi tưởng tiếc
Đêm vừa lấp ló đến mời đưa

La Tuong Tu




Lá Tương Tư


Trở trời lặng lẽ mùa thay lá
Hun hút chạnh lòng gió thổi mây
Đếm sợi thu vàng em tự hỏi
Tương tự lá rụng biết ai hay

Thu Ganh La




Thu Gánh Lá


Say khướt mùa thu trong ánh mắt
Em ngồi đếm lá hỏi thu đâu
Vai thu gánh lá còn đau rát
Chia nửa tương tư rụng trái sầu

Thu Thay Ao




Thu Thay Áo


Lá cởi áo vàng mặc áo xanh
Mùa nao thay lá để đơm cành
Xuân thì trổ nụ khoe duyên mới
Khẽ đậu lá ơi vào mắt anh

Tram Khuc


Trầm Khúc


Có buồn vui nói cùng cây cỏ ( * )
Có niềm riêng kín tận chân trời
Lắng trầm khúc cánh hoa tim vỡ
Trôi về đâu gieo thương nhớ cho người

Lặng lẽ ngày
Cúi mặt buồn không nói
Lặng lẽ đêm
Đặt riêng mình dấu hỏi
Giọt đầy giọt vơi ai người lau vội
Bài thơ rơi theo sóng lòng rơi

Xin trầm lắng
Nghe trong mưa gió
Tiếng tơ chùng chín tầng mây rơi
Xé màn trời áp môi tìm hơi thở
Sờ môi mình tưởng nhớ bờ môi ơi

Xin trầm lắng
Nghe phiên mộng mị
Gối thanh âm thi vị đêm về
Mới ngấm chút men say mà quỵ
Chiêm bao nằm úp mặt nói mê

Xin trầm lắng
Nghe tim thao thức
Buồn không tên. Buồn bỏ đi xa
Phía ngực trái râm ran đau nhức
Chảy ngược giòng lệ đổ về thơ

Xin trầm lắng
Nghe điều chưa nói
Thôi cần gì nói cũng như không
Mực cũ chưa phai trang hồn chưa vội
Nốt lặng xoay tròn đợi đáy nước ngân

Lắng trầm khúc những âm thầm không nói
Gió hãy về cuốn mọi nỗi ra khơi

_____________________
( * ) ý thơ một người

Rac Mua Vao Nang

Rắc Mưa Vào Nắng


Anh thì làm nắng, bé làm mưa
Giấc sớm là anh, bé giấc trưa
Tại bé long lanh quay mặt dỗi
Nên anh bối rối lắc đầu thua
Anh thương anh nhớ vờ như ghét
Bé giận bé hờn giả hổng ưa
Trời thấy hai mình buồn tội nghiệp
Rắc mưa vào nắng, vừa lòng chưa?

___________________
Nắng Mưa
Minh Ngọc họa

Trời cứ chập chờn giữa nắng mưa
Làm đêm bối rối - sáng hay trưa?
Hết ly chanh muối thôi cười nói
Đến gói ô mai chẳng dạ thưa
Chiếc lá kiêu sa, xì, hổng thích
Cành hoa mắc cỡ, xí, hông ưa
Chợt mưa chợt nắng, vành môi ướt
Một nụ hôn thầm, nha, chịu chưa?

__________________
Tháng 6.2005

Moi Ngay Moi Chut

Mỗi Ngày Mỗi Chút


Sương sa phủ trắng cả nương đồi
Bóng nguyệt cài nghiêng nhánh tuyết rơi
Đất chẳng đơm bông mà kết trái ( * )
Cây không nảy lộc vẫn đâm chồi
Hoa thơm nở muộn hương càng ngát
Rượu quý ươm lâu vị mới bồi
Ví thử đôi mình như thế nhỉ
Mỗi ngày mỗi chút lịm bờ môi

___________________________
( * ) ý thơ Vũ Hoàng Chương

Bai Tho Ngai Ngu

Bài Thơ Ngái Ngủ


Bình minh ngấp nghé cổng vườn sau
Dụi mắt lầu hoa trở giấc sầu
Chiếc lá cong mình chờ gió đến
Bài thơ ngái ngủ hé môi chào
Sương khuya lóng lánh chưa tan vội
Nắng sớm lung linh đã chiếu mau
Cảnh vật vươn vai khoe sắc áo
Ban mai rớt xuống khoác thêm màu

___________________
Tháng 9-2005

Vong Trang



Võng Trăng


Cánh võng chao hồn trong lãng du
Nôi vàng nũng nịu cõi hoang vu
Hiu hiu gió thổi mờ sương xám
Lủng lẳng trăng treo chếch bóng lu
Nhịp ngón đàn thơ đan giấc điệp
Gieo vần phím nguyệt khảy cung từ
Võng trăng lắt lẻo đêm huyền diệu
Ngủ nhé ơi à ngọt tiếng ru

_______________________
Ru Trăng
nguyên tác của kiepdatrang

Trăng tím hiên hồn ai lãng du
Cõi khuya huyền thoại trắng hoang vu
Cài nghiêng ánh nguyệt lòng chưa tỏ
Phả nhẹ sương đêm bóng vẫn lu
Khúc hát thân quen trầm tiết tấu
Câu yêu lạ lẫm ấm ngôn từ
Bên đời thấm mệt người êm gót
Ngủ nhé ơi à ngọt tiếng ru ....

_________________
13-12-2004

Mua Yeu

Mùa Yêu


Mùa lại giao mùa đượm nhớ thương
Trời ôm kín đất cõi vô thường
Mây quàng đỉnh núi sương nhoà nhạt
Núi níu chân mây khói vấn vương
Môi ngọt ươm nồng chờ hé nụ
Tóc thề buông lửng đợi đưa hương
Mùa yêu lỗi hẹn thêm lần nữa ( * )
Mai nhuộm nhau say suốt dặm trường

___________________
( * ) thơ dasa

Đừng Yêu
Nguyên tác của Minh Ngọc

Mùa đã qua rồi, lặng nhớ thương
Vòng tay mệt rã chuyện đời thường
Cầm chân kỷ niệm tìm ân ái
Ôm bóng tình xưa gọi vấn vương
Đâu tóc sầu mây môi buốt gió
Nào gương nhạt phấn lược phai hương
Yêu đương xin chớ phiền nhau nữa
Mặc kẻ tàn đêm ... lỡ dặm trường

________________
30-3-2005

Tuong Khuc


Tưởng Khúc


Mưa phóng khoáng
Đong đầy mắt ngọc
Mưa lặng thầm
Che giấu cơn mơ
Bờ vai ơi tựa mềm cho tóc
Em nghiêng đầu kể chuyện trăng thơ

Nắng bao dung
Mơn làn tóc rối
Nắng vụng về
Choàng níu mưa sang
Ừ nguời nhỉ thiên đuờng xin đánh đổi
Em rụt rè mơ sợi nắng duơng gian ( * )

Gió độ luợng
Phả hồn êm ả
Gió bồi hồi
Quấn quýt môi hôn
Sợ chia ly giả vờ xa lạ
Em dịu dàng khiến gió buộc vào hồn

Nguời đằm thắm
Ươm tình sâu lắng
Ngày từng ngày
Cảm nhận mà say
Kiêu hãnh trong nỗi đau xa vắng
Em ngoan hiền vá mảnh hồn ai

Tình cũng lậm tuy mong manh níu giữ
Mình giận hờn vừa đủ để xa nhau
( ** )

_____________________________
( * ), (**) hoạ ý thơ kiepdatrang

Ta đánh đổi thiên đường dâng tất cả
Chỉ xin làm một sợi nắng dương gian

Mình giận hờn vừa đủ để thương nhau

Tu Khuc


Tự Khúc


Đêm khô khốc gió mùa biền biệt
Tiếng côn trùng ra rích miên man
Còn thao thức không gian lặng vắng
Gõ tim mình lật tự khúc từng trang

Này là bản tiêu sầu reo nhớ
Này là bài cung oán ngân thương
Tiếng đàn đêm nghe như suối vỡ
Cuốn tơ lòng chìm giữa hư không

Trời thả về sương mơn lá cỏ
Cỏ vươn mình đón giọt sương mơ
Lối thiên thai ngưu lang chức nữ
Liêu trai hồn luân vũ nhạc thơ

Đừng gọi gió
Bùng lên đốm lửa
Đừng gọi mưa
Khát nắng chưa thưa
Xòe bàn tay ngó nửa kia úp lại
Sợi khói tình lẩn quẩn quệt môi chưa

Đừng tự hỏi
Tình nào rơi phím
Bài nhạc xưa dang dở đôi lời
Nhìn hạc trắng bay xa theo gió
Ru đời mình nghẹn thắt đôi môi

Đừng tự đáp
Giai điệu sao buồn tênh
Nhẹ đôi tay nâng cánh thiên thần
Trăng làm gối muôn sao mộng mị
Ngang lưng trời một áng phù vân

Đêm dần khép chỉ còn chiếc bóng
Ánh trăng treo nửa mảnh nằm cong
Sao nhấp nháy loang màn sương mỏng
Rọi ta buồn se sắt
Khúc tự lòng

________________
Năm 2004

Saturday, June 12, 2010

Da Khuc


Dạ Khúc


Lắng trong đêm tiếng của đất trời
Lắng trong hồn dạ khúc đầy vơi

Đêm vắt vẻo trên nhành suơng khói
Mây nghiêng nguời đón ánh sao rơi
Gieo vần nhớ thay lời chưa nói
Trăng cuối trời như hiểu lòng tôi

Đêm cợt nhả bài thơ vương gối
Tay tròn tay đêm đậm vành môi
Trăng trong trăng đêm soi mặt hỏi
Trong tiếng cuời vị mặn nào rơi

Đêm vu vơ trăng ngồi bó gối
Đếm sao trời đếm hạt sương rơi
Ngày dài tay cho đêm ngắn lại
Đếm nỗi lòng cho buồn nhân đôi

Đêm pha lê soi bóng cùng hình
Như huyền ảo giấc mộng phiêu linh
Điệu sáo môi mời trăng khiêu vũ
Uyển chuyển thân ngàn sao cung nghinh

Đêm mênh mang hồn bận đam mê
Song nguyệt ngồi buông mái tóc thề
Gọi thinh không nên hoài lặng lẽ
Mỏi mắt chờ phương đó chưa nghe

Đêm khắc khoải nhớ về bên ấy
Tiếng tơ lòng từng nốt đau tay
Hương trầm ngãi đưa hồn bật dậy
Nghe cung đàn Dạ Khúc sầu vây

Lòng đêm ơi réo rắt tơ ngàn
Lòng tôi ơi thổn thức chứa chan

Friday, June 11, 2010

Tam Khuc


Tâm Khúc


Nguời nghĩ gì
Một lần ước hẹn
Ví như mình kết tóc se tơ
Nến lung linh ấp yêu lá nhỏ
Khói duyên tình quấn quýt vào thơ

Nguời thấy gì
Khi màn đêm buông xuống
Bóng lồng trăng
Trăng lồng bóng vàng phai
Lời không đọng chạm thinh không vọng lại ( * )
Soi bàn tay níu kéo bàn tay

Nguời biết gì
Thầm lòng tim nói
Trải hoàng hôn dài đuôi mắt
Đợi nguời
Đưa tay vớt trăng vỡ nhòa lòng biển
Mà ngỡ mình hạnh ngộ trùng khơi

Nguời hiểu gì
Thốt lời thơ hờn dỗi
Bán niềm đau
Mua ảo giác
Nghẹn lời
Đêm không thật thơ gục đầu bối rối
Giữa hư vô rất thật môi nguời

Nguời nghe gì
Trong tiếng hờn khóc tủi
Tiễn ngày đi đêm đếm tuổi tròn canh ( ** )
Gối nồng nàn vào câu thơ tiếc nuối
Niềm đau nào không có tuổi
Hở anh?

_______________________
( * ) ý thơ kiepdatrang
( ** ) ý thơ tunhan

Thu Vang Tieng Tho



Thu Vàng Tiếng Thở

Nhạc & Thơ: chuỗi ngọc


Ai từng yêu chưa từng chờ đợi
Như mùa thu bối rối đợi thơ
Mùa đợi mùa xôn xao cành lay vội
Người đợi người thu hát vu vơ

Đợi gì ai
Người ta đâu còn nhớ
Từng thu về ngơ ngác lá vàng rơi
Đợi gì ai
Mai này trên lối nhỏ
Con đường xưa sỏi đá nhắc tên người

Anh không đến
Nên mùa thu bỗng lạ
Cứ bắt đền muôn lá vàng phai
Anh không đến
Chiếc ghế ngồi ăn vạ
Em trở về thu nghiêng ngã trên tay


Ờ thu say hay mình say đó nhỉ
Men chưa nồng men ngấm vị tương tư
Ai bảo thơ chưa chi gieo sầu ý
Chiếc lá rơi
Đâu níu nổi mùa thu


Ngày không anh
Thu vàng tiếng thở
Chờ nắng lên nắng cũng rêu phong
Mây thôi hôn
Gió thôi đùa ngọn cỏ
Nhìn thu đi
Lá nằm khóc bên đường

Thả lên trời sợi khói buồn vương mắt
Chiều bâng khuâng nhặt lá mím môi cười
Chừ xa rồi
Mảnh trời riêng cũng mất
Mùa thu ơi thương khúc yêu người

Ai từng yêu chưa từng da diết
Khóe mi cay chợt nhớ vòng tay
Ai tròn trăng cuộc tình chưa lần khuyết
Thời gian trôi tha thiết một lần say


Ờ thu say hay mình say đó nhỉ
Men chưa nồng men ngấm vị tương tư
Ai bảo thơ chưa chi gieo sầu ý
Chiếc lá rơi
Đâu níu nổi mùa thu

Mua Nang Da Doan

Mưa Nắng Đa Đoan


Sài gòn mưa nắng đa đoan
Mưa chưa thấm đất
Nắng toan đến rồi
Vay trời cơn gió ươm môi
Thêm nồng tươi thắm cho người
Đừng quên

Quên rồi
Điệu lý chim quyên
Thổi loang hò hẹn
Đảo điên gió cuồng
Ngửa tay hứng giọt mưa suông
Đổ vào nước mắt
Rửa buồn nhạt phai

Trên cành lá đợi heo may
Chờ người
Đếm những sợi mây bạc đầu
Thương từng giòng tóc mùa ngâu
Tình như Mưa Nắng hát câu giao mùa

Trời hờn dấm dẳng chẳng mưa
Chỉ hanh hanh nắng
Cho vừa khát môi
Bâng khuâng nhớ dáng hạ ngồi
Đa đoan em rẽ đường ngôi lệch sầu

Để cho chưa đổ mưa rào
Mà thơ ai ướt ngọt ngào ca dao
Em
Là hạt nắng chiêm bao
Anh
Như mưa bụi
Rớt vào đời nhau

Ca Khuc Me Que

Ca Khúc Mẹ Quê

Nhạc & Thơ: chuỗi ngọc


Sớm mai ríu rít chim chuyền
Trên nhành ớt đỏ gợi niềm vị quê
Trưa hè cong vút tiếng ve
Râm ran tiếng dế gọi về tuổi thơ
Chiều lam khói tỏa sương mờ
Đêm sao lấp lánh vần thơ câu vè

Tìm về đồng lúa bờ đê
Cánh diều no gió đê mê lưng trời
Đoái trông nghe dạ bồi hồi
Vẳng trong tiếng gió giọng hời mẹ ru
Nép hồn sau nhánh mù u
Chạnh lòng nhớ tiếng chim gù ban trưa

Quang mây guốc mộc lua khua
Hanh hao nắng đổ nhặt thưa chân người
Mẹ quê tóc bạc da mồi
Chiều chiều dõi mắt chân trời khói mây
Con xa lòng vẫn còn đây
Thèm về hơi ấm vòng tay Mẹ hiền

Thoi Dung Nang Mua

Thôi Đừng Nắng Mưa

Nhạc & Thơ: chuỗi ngọc


Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Cứ ương ương thế cho vừa lòng em
Tại anh lá khóc ngoài hiên
Đi về hờn dỗi chẳng thèm đón đưa

Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Cứ ương ương thế cho vừa lòng anh
Tại em một nụ mong manh
Cho trăm cánh bướm quẩn quanh trêu đùa


Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Thế rồi độ ấy vàng thu
Rừng chưa thay lá chưa nhừ tâm tư
Ta ngồi đếm chuỗi phù du
Nghe trăm năm mộng về từ lối xưa
Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Thôi đừng nắng cũng đừng mưa


Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Cứ ương ương thế cho vừa lòng nhau
Tự nhiên mình lại giận sầu
Vôi nồng cau thắm bỏ trầu ai đưa

Thôi đừng nắng cũng đừng mưa
Cứ ương ương thế Ghét – Ưa cũng vừa
Tại trời hai đứa đổ thừa
Rắc mưa vào nắng hỏi vừa lòng chưa

Ừa thì nắng ừa thì mưa
Ừa thì nắng ừa thì mưa

Giao Mua


Giao Mùa


Chiều nào mưa về xua nắng
Em thêu áo gối sang mùa
Tháng chạp lùa vào sân vắng
Én chở xuân về đong đưa

Mũi chỉ cài hoa mấy cánh
Đường kim phớt nụ vài cành
Sợi thương nép mình trốn lạnh
Sợi nhớ giăng hàng vây quanh

Tiễn đông ngủ vùi trên tóc
Ngậm ngùi lá đọng mùi hương
Đón xuân lao xao guốc mộc
Hàng cây đứng lặng bên đường

Chéo áo tàn đông buông lả
Môi đào chín mọng nguồn xuân
( * )
Nghe đắm hồn anh mấy ngả
Cửa lòng khua nhẹ tiếng chân

Lập Xuân nắng chừng thơm lạ
Bâng khuâng
Chiếc lá buông chiều
Giao mùa thơ da diết quá
Hương trời
Dậy ngát men yêu

______________________
( * ) thơ Minh Ngọc

Thursday, June 10, 2010

Doi Thoai Mua Dong



Đối Thoại Mùa Đông


Bài thơ chưa viết nghe dài lê thê
Từng con chữ ngoằn ngoèo như rắn
Trườn chậm chạp trên trang giấy trắng
Liều lĩnh qua cánh cửa tâm hồn
Len lỏi ngõ hồn tôi ẩn cô đơn
Mơn trớn góc tim tôi đứng nép
Hơi buốt giá loài máu lạnh chạm vào sợ khiếp
Chẳng phải mình
Cũng đang lạnh đó sao

Này gã đông
Gã và tôi có là tri kỷ
Sao giữ hẹn đến đi gieo bao tình ý
Những hoan hỉ xen lẫn sầu bi
Đau phát khóc trong cơn mộng mị
Nụ cười tròn như trăng mắt đọng hai đóa sao chiều

Gã giơ những cánh tay khẳng khiu
Gã gầy trơ bấu tâm can cào cấu
Gã biết rõ từng nơi tôi nương náu
Gã tìm vào khơi lại chút niềm riêng


Bài thơ có hình ảnh chú chuồn chuồn kim
Len lén đậu trên cành hoa tím đỏ
Từng xác hoa dáng hình tim vỡ
Bóng nước dưới chân cầu chao nghiêng
Chiếc lá chao nghiêng
Bài thơ viết bằng mực máu con tim
Từng nét chữ hút cạn dần nhựa sống
Cũng như tôi mỗi năm thêm lần hy vọng
Gã có mùa xuân đứng đợi
Tôi có gì ngoài ảm đạm mùa đông
Gã gom những buồn vui yên ả bão giông
Giấu trong tôi để muộn phiền đấy nhỉ
Nên bài thơ lê thê viết hoài chưa phỉ
Như hồn tôi ai rủ lạc đi đâu


Phải chi đừng choáng ngợp gặp nhau
Cho giấc mơ mãi còn là ảo mộng
Giờ vuốt tóc tay nửa chừng buông thỏng
Ơi mùa thu tóc ngắn đi nhiều
Gã hốt hoảng la lên
Nếu mùa thu muốn giấu lòng yên tịnh
Muốn cởi bỏ lớp áo vừa mặc khín
Thu... đâu cần... cắt tóc... đi tu


Gã mùa đông lạnh giá tôi ơi
Hãy cứ là đông như tôi vẫn cứ là thu
Mỗi mùa qua đi hai ta rồi xa lạ
Mùa đến mùa từ tạ
Cây đến mùa thay lá
Khác gì chăng khi chiếc lá rơi
Khác chăng điều
Thu năm xưa lá rụng thêm nhiều
Đông năm nay sẽ lạnh hơn nhiều

Đông năm nay sẽ lạnh hơn nhiều
Nghe se lòng nhớ hơi ấm người yêu


____________________
Đông 2006

Not Nhac Cuoi Mua Dong


( Album ảnh của Trang Thanh Truc - Photos du mur )


Nốt Nhạc Cuối Mùa Đông


Nốt nhạc cuối mùa đông
Giữa thinh không
... buông chậm...
Chiếc ghế ngồi yên ắng
Nghe phím sầu
... nhẹ rơi...

Wednesday, June 9, 2010

Hieu, Bai Tho Muon

Hiếu
Bài Thơ Muộn Cho Ba



Ba ơi Ba ơi
Con gái của ba may mắn
Được thừa hưởng dòng máu thơ văn
Luôn chảy tràn trong Ba
Dù đến khi nhắm mắt
Tạ ơn Ba
Con ứa lệ ăn năn

Ba ơi phải chi
Đem khoe Ba bài thơ sáng tác
Vui cười đọc, Ba âu yếm khen chê
Thế mà thơ Ba đưa xem trước nhất
Con lướt qua cho có gọi là
Con bước đi như rất bộn bề

Ba ơi trước kia
Con đã viết bao thơ tình chất ngất
Mây gió trăng hoa sương tuyết núi sông
Thơ đủ thứ trên trời dưới đất
Mà chưa hề một chữ viết về Ba
Mà chưa hề
Một chữ
Viết về Ba
Ôi đau quá!
Lòng con bốc lửa

Ba ơi bây giờ
Con có viết cho Ba trăm ngàn bài đi nữa
Ba đâu còn để đọc phải không Ba?
Ba đâu còn
Để đọc
Phải không Ba?
Ôi đau quá!
Lòng con như xé lửa
Đã muộn rồi
Nghe tấc dạ xót xa

Ba ơi Ba ơi
Rồi mai đây
Những khi con vấp ngã
Ai đỡ nâng?
Ai chỉ bảo đúng sai?
Ơn dưỡng dục đời con chưa trọn trả
Trong chiêm bao
Ba cây cao bóng cả
Giang rộng vòng tay
_______________________
Tháng 7/2005
Kính dâng hương hồn Ba thương yêu
Con gái của ba

Hieu, Nho Ba

Hiếu
Nhớ Ba



Ba ơi! Ba hiện ở nơi nao
Đau xót lòng con lệ ứa trào
Vẫn nhớ nghẹn ngào câu nói hỗn
Khôn nguôi giận dỗi trận đòn đau
Con chưa báo đáp ơn trời bể
Ba đã an vui cõi tuyết đào
Muốn được sà lòng ba nũng nịu
Khóc oà... nhưng chỉ giấc chiêm bao

_____________________
Tháng 7/ 2005
Kính dâng hương hồn Ba thương yêu
Con gái của ba

Thu Tren Mai Toc


Thu Trên Mái Tóc


Em mở cửa
Mùa thu tràn trên tay
Trăm nhánh lá quấn quanh cây duyên nợ
Đâu phải bởi mùa thu mà lá đổ
Đâu phải vì lá đổ mới vào thu

Thu chưa qua
Lá đã nhuốm tương tư
Từng góc phố
Vàng dấu chân thu tới
Cũng như thu
Hồn bỗng nghe bối rối
Nhìn thu rơi
Từng cánh
Luống chờ mong

Rồi thu đi
Rớt lại chiếc lá lòng
Em nhặt lấy
Thương hàng cây xơ xác
Ngó mây bay quyện hương trời man mác
Ước còn thu trên mái tóc anh cài

Ao Tho Long Gio

Áo Thơ Lộng Gió

Lộng gió áo thơ phất phới bay
Pha thêm tí rượu chuốc men cay
Cho em mượn đỡ bờ vai nhé
Nếu lỡ đêm nay ta bỗng say

_____________________________
nguyên tác thơ OLD

Pha thêm tí rượu vào thơ nhé
Mời em nhấm nháp giọt tương tư
Thơ ngủ bên bờ vai em sẽ
Cựa mình khe khẽ khúc tương như

Tho Ngu Bua

Thơ Ngủ Bừa

Hồn chẳng say đâu chung rượu xưa
Lâng lâng môi lã chén tình đưa
Khép đôi chéo áo rùng vai lạnh
Ngấm giọt tương tư thơ ngủ bừa

Hoa Loc Vung


(Hình trong Album Lời của hoa của Pkhanh Pham)

Hoa Lộc Vừng


Từng sợi thả lưng trời như chuỗi ngọc (*)
Ngây ngất lòng đất rung chuyển mùa mơ
Soi bóng nước hoa đong đưa chải tóc
Ngan ngát hồn ta múa bút thành thơ

__________________
9.6.2010

(*) Hoa lộc vừng có nơi còn gọi là hoa chuỗi ngọc

Mua Ky Uc


Mưa Ký Ức

(... một ngày, mưa như trút nước sau nhiều ngày cuồng phong bão tố
... ký ức khắp nơi tràn về trộn lẫn trong mưa
... mưa từng hạt rơi xuống thành từng hạt bong bóng ký ức òa vỡ trong tôi)


Mặt trời rụng trên đôi vai nặng trĩu
Tay chắt chiu hạt nắng ngẫm bao điều
Đóa ngọc lan mong manh như dáng liễu
Biết còn mai khi con gió xoay chiều

Chiều đã buông sao hồn chưa yên tịnh
Ráng nắng rồi ánh mắt vẫn xa xăm

Muốn trào sôi
Cơn sóng lòng vô định
Xé tơ trời may chiếc áo trăm năm

Muốn cuồng dâng
Đôi mắt nhìn u uất
Vén mây mù than thở với cao xanh

Muốn ngậm tăm
Làm ngọc trai thư tĩnh
Nhả tơ lòng đan nếp áo thi nhân

Muốn đập phá
Bức tường thành vây kín
Xếp sao trời phân lại dãi thiên ngân

Muốn an nhiên
Như là cây đủng đỉnh
Bám đất lành dung dị sống thanh tân

Chợt xối xả cơn mưa như trút giận
Hay thương tâm trời nghiêng nước gội sầu

Mưa ký ức
Đổ về tim bao nhánh
Tôi nhặt hoài sao chưa tạnh niềm đau

Mưa ký ức
Đong giận hờn chóng vánh
Ngày tóc mây đỏng đảnh hổng cần đâu

Mưa ký ức
Vỡ òa niềm kiêu hãnh
Ngày nắng hanh bụi đỏ gió lên cao

Cảm ơn mưa tưới mát từng cánh sứ
Tiếc trong sân bông giấy cũng rơi nhiều
Đóa ngọc lan
... vươn mình từng cánh nở
... uống hương trời
... le lói nắng tin yêu

_________________
Saigon, tháng 4.2009

Mua Xuan Vao Hoa Cuc


Xuân Vào Hoa Cúc

Mùa xuân vào hoa cúc
Nhuộm sắc trời nên thơ
Cúc vàng cúc vàng ơi
Sao một người chơ vơ

Xuân 2010

Mai Dao Khoe Duyen



Mai Đào Khoe Duyên

Mai khoe sắc thắm hơn đào
Đào rằng chưa chắc người nào duyên hơn

Xuân 2010

Friday, June 4, 2010

Khi Anh Hon Em


Khi Anh Hôn Em


Khi anh hôn em
Biển xanh chìm vào đáy mắt
Chân trời lọt thỏm đường đuôi
Gió hờn vung tay nguây ngoắt
Lịm từng hơi thở bờ môi

Tinh mơ
Sương còn ngái ngủ trên cành
Chỉ mắt môi em bừng giấc
Nụ hồng dịu nét thiên thanh
Để nghe châu thân màu gấc

Trưa nắng
Mặt trời đỏ lừng đôi má
Vành môi rạo rực vành môi
Nóng đâu ùa về kết bạn
Tăng thêm ngọn lửa trong người

Chiều thơm
Hương mùi cỏ non ngọt mật
Xộc vào tiềm thức ngủ quên
Ngày xưa xa lơ xa lắc
Có cô bé dỗi hổng thèm

Đêm đến
Ngàn sao đi vào ánh mắt
Trăng vàng in nét cười môi
Mây ghen oằn người quay quắt
Và ta tan biến đâu rồi

Trời ơi là trời
Chừng như khoảng lặng vừa rơi

___________________
tháng 9.2009

Mau Ao Giac

Màu Ảo Giác


Sáng ra gặp hai chữ Đêm Qua
Rơi từ trang lịch ngày năm ấy


Bên song cửa thấy trước hiên nhà
Một nụ hồng vừa mới nở hoa
Đâu đây nghe ríu rít chim ca
Gió đong đưa lá cành xào xạc
Mùi quả chín thơm bay ngào ngạt
Giọt hương mai trong vắt lan ra
Khoác vào hồn màu khói sương của đất
Mà cũng lạ bầu trời xanh đẫy mắt

Bên song cửa vân vê nỗi nhớ
Phà hơi thở lên ô kính trong
In mờ mờ bóng hình ai đó
Vẽ vòng vèo thành mối bòng bong
Em khờ quá bao giờ hiểu nổi
Một tiếng Yêu nghĩ đến rối bời
Một chữ Anh rớt xuống bên đời
Mà cũng lạ nhớ chi nhiều đến thế

Bên song cửa vo ve ảo giác
Nghe đong đưa bóng nắng qua thềm
Sờ đôi má bừng ánh mặt trời
Chạm bờ môi ngọt vị bình minh
Dường như người đã đến bên ngồi
Nên tâm hồn nồng nàn quá đỗi
Mà cũng lạ giác quan mà say lắm

Ào ạt đến như mùa đang độ tuổi
Nắng đan tay thành từng xâu chuỗi
Trải bầu trời muôn cầu vồng lợp ngói
Ôm vừa kín thân người hơi nồng ấm
Chiếc áo màu ảo giác ngày đông

____________________
Saigon, tháng 01.2010

Trang Sao Va Anh

Trăng Sao Và Anh


Lâu rồi em không ngắm trăng
Sợ ánh vàng soi mắt em thao thức
Sợ dòng sữa bạc lung linh uốn mình trên da hạnh phúc
Sợ dáng cong như thuyền lênh đênh dập dờn sóng nước
Sợ võng trăng đưa hồn về ngọt ru xưa

Lâu rồi em không ngắm sao
Sợ mỗi vì sao là đóa hoa thương nhớ
Sợ những giận hờn như cánh sao rơi
Sợ nhấp nháy muôn sao làm tim chực vỡ
Sợ lấp lánh sao ngàn thành lệ trên môi

Lâu rồi em không ngắm anh
Sợ mỗi tâm tư là vết thương chưa lành hành em nhức nhối
Sợ dìu dặt câu thơ nơi bờ bến lạ mà dòng nước xuôi về em đang bị trói
Sợ bầu trời bên anh rất xanh mà hồn bên đây khát khô không cây cối
Sợ như lá rơi ngày đông sương khói
Sợ ánh mắt tinh ranh mà nụ cười ẩn sâu làm em bối rối
Sợ vành môi cao ngạo mà khóe môi trẻ thơ quá đỗi
Sợ miệng lẻo mép hay chọc cười đến quên phạt lỗi
Sợ cánh tay rộng dài mà vòng ôm cho em nồng nàn ấm vội
Sợ bàn tay ân cần mới chạm mà trói em không thoát khỏi
Sợ cảm xúc ran người như hoa trái đỏ tươi miền nhiệt đới
Sợ nét vẽ về anh là bức tranh không hiểu nổi

Này trăng này sao này anh ơi
Xa diệu vợi làm sao với tới
Rớt đây đi cho em làm tay gối
Một đêm thôi trời hỡi một đêm thôi

Ngắm trăng sao em nhìn thấy thật
Ngắm anh hồn ảo ảnh triền miên
Nên hôm nay tim nghe bỗng chật
Hình bóng anh lớn quá trong em

_____________________
31.12.2009

Mua Thu Oi Buoc Khe


Mùa Thu Ơi! Bước Khẽ

Nhạc & thơ: chuỗi ngọc


Mùa thu vàng nhánh lá
Gió mượt mà tóc mây
Hình như còn nắng hạ
Đốt lửa tình anh say

Vẫn em chiếc lá nhỏ
Khẽ đậu mềm vai anh
Nghe gần như hơi thở
Nhẹ nhàng đến mong manh

Vẫn anh đầy nắng gió
Nắng hừng hực ran da
Gió ùa vào cửa sổ
Lay động này giấc hoa

Nắng chạy trên thảm cỏ
Trải vạt dài lung linh
Gió đong đưa kẽ lá
Nhắc yêu chuyện hai mình

Kìa anh vàng thu lắm
Trốn gió nắng ngủ yên
Thôi nha! Đừng khua khoắn
"Hãy vào tóc lá em"

Mùa thu ơi bước nhẹ
Kẻo giật mình cơn mê
Tiếng thì thầm ru khẽ
Chỉ hai người riêng nghe

Ghet Ghe


Ghét Ghê

Nhạc & Thơ: chuỗi ngọc


Ghét ghê ghét ghê ghét ghê
Ghét ghê ghét ghê ghét ghê

Ghét ghê
Ai biểu lặng thinh
Để ai hờn dỗi một mình nhớ chưa
Đáng đời đáng kiếp cho chừa
Cái tội ngủ mớ gọi bừa tên ai

Ghét ghê
Miệng nói vậy thôi
Có khi lòng đã thương rồi cũng nên
Ráng đi sau sẽ bắt đền
Trăm lần người ấy chỉ đem bực mình

Ghét ghê
Trăm thứ vô hình
Tự nhiên níu áo chỉ mình thơ anh
Rồi thì ai cũng đa tình
Nên môi chưa chạm đã hình dung say

Ghét ghê
Ghét đắng ghét cay
Ghét rồi ghét nữa ghét hoài thành thương
Ghét Thương lỡ có chung đường
Thẹn thùng đôi mắt để nhường đôi tay

Ghét ghê
Chẳng chịu van nài
Biết đâu nhẹ dạ lơi tay đọa đày
Cỏ cây còn biết tỏ bày
Con tim ai đó cứ hoài ngu ngơ

Ghét ghê
Thầm khấn vu vơ
Cho người biến mất con nhờ ơn trên
Giận ai cong mỏ hỏng thèm
Người ta đi thật một phen hết hồn

Ghét ghê
Cái ghét nào hơn
Chắc từ cái bữa môi tròn đôi môi
Chọc cho em giận đã đời
Rồi anh năn nỉ bằng lời nụ hôn

Ghét ghê
Cái tật đèo bòng
Gieo câu vờ vĩnh khối lòng ngẩn ngơ
Chối quanh bảo chỉ là thơ
Nói đi không lửa sao tro khói tình

Ghét ghê
Ai biểu lặng thinh

Ghét ghê ghét ghê ghét ghê
Ghét ghê ghét ghê ghét ghê

Tho Tam Mat

Thơ Tẩm Mật
(đêm nhớ xẩu người giấy viết cũng rưng rưng)

Saigon, tháng 12.2009
Nhạc và thơ: chuỗi ngọc


đêm qua em nhớ anh
giấc ngủ hoang mơ
nỗi buồn rất thật
tẩm lên chút mật
ngọt lịm môi thơ
ngọt lịm môi thơ

Đêm nhớ anh
Giấc ngủ bực mình mãi chạy vòng quanh
Chẳng chịu đậu nhờ trên bờ mi khép
Chẳng chịu im chờ môi chào đi tiếp
Giấc ngủ em giận rồi nên giấc ngủ lần khân
Nửa nằm nghênh tai nghe đồng hồ gõ nhịp
Nửa ngồi trơ mắt ngó hư không đếm bước chân
Ai đó đến thật gần

Em nhớ anh
Thức nghe câu thơ nhờ thơ dỗ giấc
Gối lên câu thơ nhờ thơ lau nước mắt
Giọt nhớ lăn dài trong tim
Có tiếng gõ nhẹ ngoài hiên
Ai đó đến thật êm


đêm qua em nhớ anh
giấc ngủ hoang mơ
nỗi buồn rất thật
tẩm lên chút mật
ngọt lịm môi thơ
ngọt lịm môi thơ

Đêm nhớ anh
Giấc ngủ thở dài chốc lại trở trăn
Chẳng chịu nghe lời cãi cọ màn chăn
Chẳng chịu yên người tính khó trần thân
Giấc ngủ anh trộm rồi nên em làm hành khất
Trọ góc hồn lây lất
Nghe biếng nhác sầu mơ
Mộng du ban ngày mộng đến ban đêm mộng chưa chạm đất
Ai đó đến bồng nâng

Em nhớ anh
Thức nghe câu thơ nhờ thơ dỗ giấc
Gối lên câu thơ nhờ thơ lau nước mắt
Giọt nhớ lăn dài trong tim
Có tiếng gõ nhẹ ngoài hiên
Ai đó đến thật êm


đêm qua em nhớ anh
giấc ngủ chưa mơ
nỗi buồn đã thật
tẩm thêm chút mật
lịm ngọt môi thơ
lịm ngọt môi thơ
lịm ngọt môi thơ

Nhu Song Ra Khoi

Như Sóng Ra Khơi

Saigon, tháng 02.2010
Nhạc: guitareclassic
Thơ: chuỗi ngọc


Ai vẽ thu sầu trong mắt biếc
Vô tình hạt bụi vướng loang môi
Mưa giăng mờ lối nào ai biết
Gió lạc về đâu chiếc lá rơi

Ai bảo mưa thu quên nắng hạ
Nhạt vàng thân lá ướt mi ai
Lá rơi nhẹ rơi vai khách lạ
Lòng hỏi lòng như áng mây bay

Ai vén mây vàng trăng ước thệ
Mưa mưa hoài mưa mãi lê thê
Ươm thơ sợi nhớ ru lời hẹn
Nét son buồn xóa dấu đam mê

Ai vẽ trăng tàn đêm cô quạnh
Giọt mực nào hoen úa trang thơ
Thôi thì thôi trôi theo giòng đời
Một phận người như sóng ra khơi

Wednesday, June 2, 2010

Nhu May


Như Mây


Ước gì
Sợi khói vu vơ
Không in trên vạt áo thơ lấm nhàu
Gió đừng hôn trộm mắt nâu
Người ta vẽ nhớ lem màu thơ ngây

Ước gì
Nghiêng nắng phương này
Để anh có dịp che tay làm dù
Trong veo hai giọt hồ thu
Em nhìn làm thức tâm tư đã chùng

Ước gì
Trời đổ mưa phùn
Ướt đôi tà áo ngập ngừng gió bay
Anh xin làm chiếc khăn tay
Lau khô đôi chỗ gieo say say rồi

Song Danh


Sóng Đánh


trăm sông
cuộn hút vào lòng biển
sóng dậy xuân thì
sóng lẳng lơ

một khúc đàn thơ
ngân xao xuyến
hồn tôi sóng đánh
tự bao giờ?

Manh Vo Trai Tim



Mảnh Vỡ Trái Tim


Nếu một ngày
Trái tim em yếu đuối
Thì anh ơi đừng làm khổ nó nha
Nếu thương yêu đừng chạm vào kẻo tội
Nhìn thôi anh
Nghe nhịp đập từ xa

Anh có biết giống lăng kính vạn hoa
Trái tim em dường như là thế đó
Anh có hiểu thế nào sắc pha lê
Khi ánh mắt thật thà soi trong nó

Rồi một ngày
Anh không nghe em nữa
Mà đưa tay rằng nói sờ thử nghe
Trái tim em rùng mình như phỏng lửa
Hóa phong linh theo tiếng gió ngân nga

Và một ngày
Tim không nghe em nữa
Mà rung theo nhịp chạm của tay anh
Có đôi lần ngõ chiêm bao mở cửa
Gió tràn về tim áo lụa mong manh

Trái tim em đã từng lần tan cháy
Trước cuồng phong va đập lối yêu thương
Đừng thổi nữa gió ơi rồi chạm phải
Lửa hư không cho bão rớt quanh hồn

Đã nói rồi trái tim em yếu đuối
Nhìn thôi anh đủ lấp lánh muôn hoa
Giờ chạm rồi tim chỉ còn mảnh vỡ
Bao mối tình bấy nhiêu giọt châu sa

Nếu một ngày
Trái tim em yếu đuối
Phút gặp nhau em từng nói thế mà
Đã nói rồi trái tim em yếu đuối
Thế mà sao anh không chịu hiểu ra

Nếu một ngày trái tim em yếu đuối
Nếu một ngày trái tim em yếu đuối
Nếu một ngày trái tim em yếu đuối

Lung Linh


Lung Linh

lung linh như đóa sao rơi mắt người

Vi Anh Da

Vì Anh Đã


Vì kiêu hãnh trong anh như biển rộng
Nên đại dương hừng hực xoáy lốc mềm
Vì chới với ngõ hồn anh dậy sóng
Em đa đoan toan manh động đường tim

Vì anh đã... nên lòng em cũng đã...
Vất vả chưa ơi hai trái tim khờ
Vì anh viết lẽ nào em không ngã
Ờ thương người hơn cả một dòng thơ

Vì đôi mắt cửa tâm hồn ẩn ngữ
Mê hoặc không môi cong ngạo nghễ đời
Thì môi mọng kiêu sa chờ rớt nụ
Em giả đò nhận tội lỗi nụ hôn

Vì anh rót mật đường thơ em khuấy
Ươm men say nên ngây ngất rộn thương
Vì mỹ tửu ủ càng lâu càng dậy
Ngấm giọt tình em ngầy ngật muì hương

Vì sừng sững bách tùng anh chắc lẫm
Gió nghinh phong mây vần vũ đất trời
Vì sóng cả em thương thuyền chao đắm
Rẽ đôi bờ anh chinh phục trùng khơi

Vì chỉ có riêng anh chung tầm nghĩ
Giữ giùm em những phiền lụy đời này
Vì tình ấy xa mà gần thâm thuý
Lụy nhau rồi ta khám phá cơn say

__________________________
họa thơ kiepdatrang

VÌ EM ĐÃ

Vì tha thướt, nhu mì em con gái
Nên hân hoan nắng trải biển hừng xanh
Vì da diết ơn tình em nhẫn nại
Anh bâng khuâng mộng hái trái yêu lành .....

Vì em đã ... nên hồn anh thắm lại
Thôi hững hờ trống trãi hận vu vơ
Vì em viết những lời tim thân ái
Anh thương đời, nhớ mãi một dòng thơ .....

Vì mắt ngọc, mi ngoan, thon cánh mũi
Em kiêu sa vạt trắng áo dài bay
Vì môi mọng chín hồng ngon thuở tuổi
Anh mưu toan tội lỗi nụ hôn đầy .....

Vì em rót ân tình ngang nét chữ
Lụy ngôn từ mới cũ rộn ràng thương
Vì diễm tuyệt lộng tràn chung mỹ tửu
Chạm bàn tay nhấp rượu khóc miên trường .....

Vì dáng ngọc, vai gầy suông tóc thả
Ai dỗ dành ... mây lạ lẫm bờ lưng
Vì tóc bay, thương lây ngày nắng hạ
Kẻ leo đèo toan mấy ngả chưa từng .....

Vì chốn ấy ... riêng mình em tận tụy
Dọn hồn anh ngõ ý ... lượt quay về
Vì đoan trinh vẹn nguyên trong tầm nghĩ
Tạ ơn em ... hiền thục cõi hôn mê!.....

___________________
20/7/04

Tuesday, June 1, 2010

Cafe Da Khuc





Cafe Dạ Khúc


Giọt
Giọt mưa đọng trên mép lá
Chú sâu cuộn giấc mơ màng
Vườn ai đèn trăng sáng quá
Yêu người nên mắt nâu ngoan

Café
Café ngấm từng giọt đắng
Bồi hồi cỏ ngậm hơi sương
Ngọc lan giấu mình trong nắng
Đêm về hé nụ thơm hương

Nửa
Nửa vành chếnh choáng rộn thương
Ươm cho nửa kia chín mọng
Hàng cây đứng lặng bên đường
Muốn nghe môi cùng chạm bỏng

Khuya
Khuya rồi mắt buồn mắt đỏ
Tóc mây tựa cửa đợi ai
Vì anh mãi là nỗi nhớ
Mùa thu dạ khúc nào cay

Dạ
Vào đêm ngõ hẹp thưa đèn
Sân vắng chập chừng ánh đóm
Một cành nguyệt quế dâng men
Say ngất bầy dơi quanh xóm

Khúc
Có giọt đàn trôi theo gió
Sóng lòng ai tự lầu xa
Dao động lá khu vườn nhỏ
Nhánh sầu bướm mộng trăng hoa

Mùa
Chéo áo tàn đông buông lả
Môi đào chín mọng nguồn xuân
E ấp vòng tay nắng hạ
Kìa thu tóc xõa vai trần

Thu
Ánh mắt chao nghiêng hồn nước
Nụ cười cởi giáp quân vương
Rực đỏ vườn sau cổng trước
Ngai vàng công chúa Sầu Thương