Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Friday, September 20, 2013

Ben kia bo do vo


Tìm xa vắng bên kia bờ đổ vỡ. 
Giòng sông em đâu có biết ngọn nguồn. 
(tho BuiGiang - MuaNguon)

Bên kia bờ đổ vỡ

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)

Anh đã đến bên kia bờ đổ vỡ
Cúi đâu nhìn lại đoạn đường qua
Chỉ thấy bóng em ngồi chịu khổ
Đường về gai nhọn khó vượt qua

Cuối cùng anh cũng về tới được
Trong tim mang mểnh nhiều vết thương
Ghét cái vô tình em nhu nhược
Chém anh nhiều nhát máu bật tuôn

Đôi lúc đường về anh gục ngã
Bên bờ tự ái đang trào dâng
Có lúc đường về anh sợ hãi
Nhờ tình em đó , tựa thủy ngân

Ghét ghét ghét trăm lần anh ghét
Không ghét em mà anh ghét anh
Ghét cái thương và thương cái ghét
Thương ghét vô tình lẫn lộn quanh

Em quét lên bàn tay chất keo
Lần đầu anh nắm đã dính theo
Dù chạy đến bên bờ đổ vỡ
Bốn bàn tay còn dính chặt nhau

Em đánh môi bằng một chất keo
Anh hôn buổi sáng nắng vàng reo
Anh hôn đêm tối trăng ngời rạng
Trời trăng anh chạy cố đuổi theo

Không còn chỗ trốn nên về lại
Không còn chỗ đi nên không đi
Không còn chỗ lùi nên phải đứng
Không còn ghét được phải đành thương

Giọt nước nhỏ mà sao bão tố
Giọt nước nhỏ mà sao tạo giông
Giọt nước nhỏ gom thành con sóng
Bão, giông, sóng từ đôi mắt em

.......

Đã nhận chìm anh lòng tự ái
Đã nhận chìm anh tính tự tôn
Đã nhận chìm anh không ngần ngại
Trong anh sót lại bóng hình em

Wednesday, September 18, 2013

Co Dau...

(Ảnh minh họa: nguồn Net)

Có dẫu ...

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm) 

Em gom trời đất vào trong tóc
Bay chiều theo gió cuốn đời anh
Quấn cả đôi chân từng ngang dọc
Tình đã buộc ràng sợi tóc xanh

Em gom biển cả vào trong mắt
Nhốt anh vào giữa rèm mi cong
Anh cứ trèo hoài nhưng tuột dốc
Hố tình yêu anh rớt vào dòng

Em nhốt anh vào giấc mơ đêm
Trăm hướng đời rong chỉ hướng em
Có dẫu tung tăng ngàn cánh gió
Bay không qua thoát chỗ em nằm

Choc chi em gian bay gio thay thuong


Chọc chi 
...... em giận 
............. bây giờ 
......................... thấy thương

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)




Này em bóng tối chìm đáy cốc
Có nghe chăng từng giọt cà phê
Mình hãy là viên đường tan loãng
Tan vào nhau từng giọt buồn đen

Thương em cái tật dỗi hờn
Khi xa vắng thấy thiên đường hết vui

Em đi dậy gió hồn thu
Nhớ em mây xám rối bù tóc xưa
Nhớ em biết mấy cho vừa
Chọc chi em giận bây giờ thấy thương

(Ảnh minh họa: nguồn Net)

Đừng em hong tóc chiều trên biển
Sẽ ướt đời nhau hết tuổi xanh
Cũng đừng lệ suối khô trên đỉnh
Mỏi gối ta trèo, núi ăn năn

Mua Lua Luu

Dưới trăng quyên đã gọi hè 
Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông 
(Truyện Kiều - Nguyễn Du) 

Mùa Lửa Lựu 

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm) 

Em đã phai dần muà lửa lựu
Và anh quá lứa vú sữa xanh
Đỏ xanh trời đất làm sao trộn
Vậy mà em cũng ở trong anh

Thành phố không chăn mù chiều muộn
Hạt mưa tìm chồi lạc chưa xanh
Tìm em gió lùng qua mắt phố
Nụ chơ vơ mưa bỏ sao đành

Em vùi trong cánh tay anh
Quên đi lửa lựu tóc xanh xao gầy

Tuesday, September 3, 2013

Da... oi... con nit

Dạ
.......ơi 
.............. con nít

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)

Em làm con nít lâu rồi
Hôm nay người lớn một thời để yêu
Mình cùng nhau bước qua chiều
Hái trăng sao đợi đêm nhiều ước mơ

Ghét ghê cái mũi dọc dừa
Để anh té xuống trên bờ môi ngoan   (*)
Ghét ghê gương mặt trái xoan
Anh ơi tiếng gọi mơ màng trăm năm

Ghét em cái miệng có duyên
Dạ ơiiiii đã tặng vết thương ban đầu
Mi chớp giọt nước mắt mau
Tiếng ra rít, quên làm sao cho đành

Quên làm sao tiếng gọi : anh
Quên làm sao tiếng chân thành từ tim


(*) thơ Nguyên Sa

Sao. Mon qua sinh nhat.

(Ảnh minh họa: nguồn Net)

SAO. Món quà sinh nhật 

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)

Ngày sinh nhật mừng trên ngọn đước.
Ngàn sao mặt nước đọng dưới chân
Em thổi nến trời bay đom đóm
Bánh ngọt đời nhau một nụ hôn
Em thả mây chiều trên ngọn đứơc
Và em buồn dẫm dưới gót chân
Để đợi thuyền xa anh về rước
Eo ui đôi mắt đợi ngại ngần ...

Đừng ngại đời mình từng du mục
Đồng cỏ nào xanh bóng ngựa buồn
Nước mặn cùng chan mầm hạnh phúc
Chia đều anh giọt nước mắt chưa tuôn
Đừng e ấp nữa đừng luyến tiếc
Cỏ chân đồi như xót xa đưa
Bỏ hết, mình cùng nhau bỏ tất
Về rừng xanh hạnh phúc đang chờ
Này em hỡi vòng tay anh đợi
Và em đừng để mái chèo lơi
Bìm bịp kêu, người ơi con nuớc
Nhịp chèo khua tình chở một đời


Anh bủa lưới vào trời cao rộng
Để bắt về em vài ánh sao
Chớp tắt mượt mà làn tóc óng
Cài lên từng lọn nhỏ chiêm bao

Hat buon xon buoc chan em

(Ảnh minh họa: nguồn Net)

Hạt buồn xốn bước chân em ...

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)

Cuống lá ken sương thèm giọt nắng
Tách từ váng mỏng mây sơ khai
Mơn mởn lưng trăng chưa đầy tháng
Thao thức từng đêm tiếng gọi ngày

Em cài lên não ta răng lược
Nên nhớ triền miên nhớ chẳng thôi
Từng tế bào ung, đêm vết xước
Tình vẫn theo em bước xuống đời

Em xé chiêm bao ta mở mắt
Khơi dòng nhựa chảy buổi hừng đông
Đừng hỏi nụ non sao héo hắt
Ngoai tầm vời vợi một giòng sông

Đừng nhé thơ em đừng tha thiết
Đừng dìm ta muối xuống biển đông
Để thơ ta vỡ thành nghìn mảnh
Có những hạt buồn vướng bước chân ...


Friday, August 30, 2013

Pho Mua Mau Mua

(Phố mưa! Màu mưa! Ảnh : Cao Anh Tuan.)


Phố Mưa! Màu Mưa!

Bài thơ gối giữa hai mùa mưa nắng
Bài thơ gối giữa hai bờ vương vấn

Mưa giăng giăng sợi cách xa
Đôi ngã
Ướt cái nhìn sâu lắng ngõ hồn nhau
Chưa kịp hong áo tình ta đã…
Trời đổ mưa
Hay nghiêng nước gội sầu?

Mưa trong tim hỏi:
"Mưa trên phố
Tâm sự chi mắt lệ rưng rưng?"
Ướt bờ vai
Tóc se từng lọn nhớ
Muốn gọi tên môi mãi ngập ngừng

Mưa trên phố đổ về tim bao nhánh
Em nhặt hoài chưa tạnh niềm đau
Bong bóng ơi,
Cứ vỡ òa kiêu hãnh
Ngày tóc mây đỏng đảnh "hổng cần đâu"

Màu mưa nhỉ!
Hay đèn đường xanh đỏ?
Mà hiên hồn vàng đượm thương lo

Ngân dạ khúc cung đàn bối rối
Mưa phố buồn như giọt sầu thơ

Voi Bien



Với Biển

Có lẽ Biển chứa đựng tất cả mọi điều trong mỗi con người chúng ta nên đứng trước Biển, tâm trạng rất lạ.
Khi thì ồ ạt, cuồng nhiệt như những con sóng, lớp trước lớp sau theo nhau vỗ bờ.
Lúc lại êm đềm, trầm lắng như tiếng lòng thủ thỉ vui buồn.
Chẳng cứ người có tâm hồn thơ ca mới cảm nhận được những lời Biển hát mà diệu kỳ thay là ai ai cũng có thể trải lòng mình với Biển;

Vì chính Biển đã là Khúc Ca của mây trời và sóng nước,
... Đôi khi màu trời và màu Biển chìm lẫn trong nhau xanh ngút tầm mắt để như chẳng hề có đường chân trời
... Cũng như chẳng có ranh giới nào giữa hai tâm hồn đồng điệu

Vì chính Biển đã là Khúc Ca của đá và gió, của gió và núi, của sóng và bờ, của con người với thiên nhiên, của người với người, của Anh và Em;
... Những thanh âm trầm bổng của gió rít vào vách đá, tiếng sóng xô bờ dội vào vách núi khi du dương khi cuồng nộ
... Cũng như tâm tình mình khi vơi khi đầy khi trầm lắng êm đềm lúc nồng nàn tha thiết.

Biển bao la là vậy, Biển mênh mông là thế, Biển dạt dào sóng vỗ, Biển dìu dặt khúc ca, Biển muôn trùng tiếng hát
Biển nghìn năm lạ lắm phải không người?

Với Biển

Xưa ra biển
Nơi màu trời là biển
Sóng bạc đầu nỗi nhớ thiết tha

Sóng theo nhau vỗ bờ rồi tan biến
Dã tràng nằm nghe bọt biển xót xa

Đi bên biển
Thèm đôi chân của biển
Khát cháy lòng ngọn sóng trùng khơi

Một cánh chim cứ ngập ngừng vỗ gió
Hụt chân trời chưa kịp tẻ đường ngôi

Đứng trước biển
Bỗng thấy mình nhỏ bé
Mênh mông như hạt cát giữa trời

Nhớ bên anh, tựa vai em hỏi khẽ:
Biển và Anh, sao ôm trọn một đời?

Đêm trên biển
Trăng soi trong lòng biển
Sóng vỡ tan, nỗi nhớ vẫn uyên nguyên

Em gom ánh tơ vàng chờ đan áo
Nơi cuối trời anh có ngóng trăng lên?


Nay ra biển
Nơi trời nghiêng chạm đất
Hạt cát nằm quấn quýt bàn chân

Ngước mắt nhìn, đôi vì sao nhấp nháy
Bầu trời thơ em mặc áo trăng vàng

Chiec La Cong Minh



Chiếc Lá Cong Mình

(nói đi em, anh muốn nghe em nói)
anh muốn nghe em nói?
thì em nói đây

ngày em gặp anh
nhìn thấy hình hài rất thật
chạm vào thịt da rất thật
… để cảm nhận quanh ta thêm chồng chất
… để giữ buông những gì được mất


ngày anh gặp em
kể em nghe những điều anh nghĩ
lắng nghe em những điều mộng mị
dù có lý hay không có lý
đều chân thiện mỹ
… để nắm tay em mà hỏi tay anh có êm ái
người chi lạ thừa biết là em ngại
… để ngắm nhìn em mà hồn như ngậm ngải
hương thơm xa ngái
… để quá thương em mà da diết buổi trưa hè


ngày ta gặp nhau
… để vun vén giấc mơ xa nhất
đã bao lần
dài nhớ thương theo chiều dài mặt đất
lại rất gần
… để gom góp bầu trời đêm trong vắt
đã từng mong
gối trăng xa nghe xa lơ xa lắc
mấy chờ trông
… để biết hai ta hai hạt cát
giữa mênh mông sóng vỗ quanh đời
giữa bao la trời đất con người
mà đôi tim lớn quá ân tình
… để tay trong tay đầu tựa đầu vai kề vai mắt nhìn mắt
lặng yên nghe thơ lên tiếng
bên nhau đôi lòng hiểu chuyện
thời gian mím môi trôi nhẹ

vũ trụ trong mắt nhau lúng liếng

này bàn tay nhỏ gầy gọn ấm trong bàn tay to chắc  
này vòng ôm ấm nồng khít khao trong vòng ôm xiết chặt
này mắt se sắt buồn sâu lắng trong mắt ai ngây ngất
này đôi môi ướt mềm bỏng rát trong vành môi khô khát
ngày tâm tình hân hoan quyện hòa khúc hát

vũ trụ trong mắt nhau tan biến

… để những ngày sau sau nữa sau này
ngày
chiếc lá cong mình dỗ giấc
sầu đông biếng nhác
gió xuân thì khi khổng khi không chẳng thèm đưa hương ngan ngát
lũ ve chờ hạ về quen thói nỉ non cũng lười trỗi nhạc
và sắc thu buồn buồn thỉu buồn thiu tím đượm trời một màu tím ngắt

mai rồi sẽ khác
chiếc lá cong mình ngon giấc
nắng lên hồng đủ ấm lòng thềm xưa giá buốt
mưa trở trời đủ ướt đời ta mưa lất phất
cho bốn mùa anh ơi xuân hạ thu đông mãi là mùa yêu son sắt
hương nồng dậy men chín ngọt

chẳng phải sim rừng mùa nay ngộ ghê bỗng nhiên mật tươm ứa mật?


(nói đi em, anh muốn nghe em nói)
anh muốn nghe em nói
thì em nói đây:
… rằng đã có một chiều say
… ngầy ngật 
… đến trăm năm