Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Friday, August 30, 2013

Voi Bien



Với Biển

Có lẽ Biển chứa đựng tất cả mọi điều trong mỗi con người chúng ta nên đứng trước Biển, tâm trạng rất lạ.
Khi thì ồ ạt, cuồng nhiệt như những con sóng, lớp trước lớp sau theo nhau vỗ bờ.
Lúc lại êm đềm, trầm lắng như tiếng lòng thủ thỉ vui buồn.
Chẳng cứ người có tâm hồn thơ ca mới cảm nhận được những lời Biển hát mà diệu kỳ thay là ai ai cũng có thể trải lòng mình với Biển;

Vì chính Biển đã là Khúc Ca của mây trời và sóng nước,
... Đôi khi màu trời và màu Biển chìm lẫn trong nhau xanh ngút tầm mắt để như chẳng hề có đường chân trời
... Cũng như chẳng có ranh giới nào giữa hai tâm hồn đồng điệu

Vì chính Biển đã là Khúc Ca của đá và gió, của gió và núi, của sóng và bờ, của con người với thiên nhiên, của người với người, của Anh và Em;
... Những thanh âm trầm bổng của gió rít vào vách đá, tiếng sóng xô bờ dội vào vách núi khi du dương khi cuồng nộ
... Cũng như tâm tình mình khi vơi khi đầy khi trầm lắng êm đềm lúc nồng nàn tha thiết.

Biển bao la là vậy, Biển mênh mông là thế, Biển dạt dào sóng vỗ, Biển dìu dặt khúc ca, Biển muôn trùng tiếng hát
Biển nghìn năm lạ lắm phải không người?

Với Biển

Xưa ra biển
Nơi màu trời là biển
Sóng bạc đầu nỗi nhớ thiết tha

Sóng theo nhau vỗ bờ rồi tan biến
Dã tràng nằm nghe bọt biển xót xa

Đi bên biển
Thèm đôi chân của biển
Khát cháy lòng ngọn sóng trùng khơi

Một cánh chim cứ ngập ngừng vỗ gió
Hụt chân trời chưa kịp tẻ đường ngôi

Đứng trước biển
Bỗng thấy mình nhỏ bé
Mênh mông như hạt cát giữa trời

Nhớ bên anh, tựa vai em hỏi khẽ:
Biển và Anh, sao ôm trọn một đời?

Đêm trên biển
Trăng soi trong lòng biển
Sóng vỡ tan, nỗi nhớ vẫn uyên nguyên

Em gom ánh tơ vàng chờ đan áo
Nơi cuối trời anh có ngóng trăng lên?


Nay ra biển
Nơi trời nghiêng chạm đất
Hạt cát nằm quấn quýt bàn chân

Ngước mắt nhìn, đôi vì sao nhấp nháy
Bầu trời thơ em mặc áo trăng vàng

No comments:

Post a Comment