Chào mừng quý bạn đến với blog Chuỗi Ngọc.

Pages

Friday, September 20, 2013

Ben kia bo do vo


Tìm xa vắng bên kia bờ đổ vỡ. 
Giòng sông em đâu có biết ngọn nguồn. 
(tho BuiGiang - MuaNguon)

Bên kia bờ đổ vỡ

(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)

Anh đã đến bên kia bờ đổ vỡ
Cúi đâu nhìn lại đoạn đường qua
Chỉ thấy bóng em ngồi chịu khổ
Đường về gai nhọn khó vượt qua

Cuối cùng anh cũng về tới được
Trong tim mang mểnh nhiều vết thương
Ghét cái vô tình em nhu nhược
Chém anh nhiều nhát máu bật tuôn

Đôi lúc đường về anh gục ngã
Bên bờ tự ái đang trào dâng
Có lúc đường về anh sợ hãi
Nhờ tình em đó , tựa thủy ngân

Ghét ghét ghét trăm lần anh ghét
Không ghét em mà anh ghét anh
Ghét cái thương và thương cái ghét
Thương ghét vô tình lẫn lộn quanh

Em quét lên bàn tay chất keo
Lần đầu anh nắm đã dính theo
Dù chạy đến bên bờ đổ vỡ
Bốn bàn tay còn dính chặt nhau

Em đánh môi bằng một chất keo
Anh hôn buổi sáng nắng vàng reo
Anh hôn đêm tối trăng ngời rạng
Trời trăng anh chạy cố đuổi theo

Không còn chỗ trốn nên về lại
Không còn chỗ đi nên không đi
Không còn chỗ lùi nên phải đứng
Không còn ghét được phải đành thương

Giọt nước nhỏ mà sao bão tố
Giọt nước nhỏ mà sao tạo giông
Giọt nước nhỏ gom thành con sóng
Bão, giông, sóng từ đôi mắt em

.......

Đã nhận chìm anh lòng tự ái
Đã nhận chìm anh tính tự tôn
Đã nhận chìm anh không ngần ngại
Trong anh sót lại bóng hình em

No comments:

Post a Comment