(Ảnh minh họa: nguồn Net)
Hạt buồn xốn bước chân em ...
(thơ thi hữu Giọt Mưa Đêm)
Cuống lá ken sương thèm giọt nắng
Tách từ váng mỏng mây sơ khai
Mơn mởn lưng trăng chưa đầy tháng
Thao thức từng đêm tiếng gọi ngày
Em cài lên não ta răng lược
Nên nhớ triền miên nhớ chẳng thôi
Từng tế bào ung, đêm vết xước
Tình vẫn theo em bước xuống đời
Em xé chiêm bao ta mở mắt
Khơi dòng nhựa chảy buổi hừng đông
Đừng hỏi nụ non sao héo hắt
Ngoai tầm vời vợi một giòng sông
Đừng nhé thơ em đừng tha thiết
Đừng dìm ta muối xuống biển đông
Để thơ ta vỡ thành nghìn mảnh
Có những hạt buồn vướng bước chân ...
No comments:
Post a Comment