Lại bắt đầu nhõng nhẽo...
Lại bắt đầu nhõng nhẽo...
Bắt đầu những giận hờn nóng ran như đổ lửa
Bước chân anh đêm nay không về nữa
Không lẽ gió cũng ghen chẳng thèm mở cửa
Không lẽ gió cũng ghen chẳng thèm mở cửa
Trời tháng năm mưa khô khốc tâm hồn
Đâu chỉ hè sang mới nhắc mình buồn
Đâu chỉ giận anh mới nhắc là em yêu anh nhiều hơn thế
Bỗng không nghe tiếng ai gọi mình khe khẽ
Như cánh phượng hồng cong môi nấc nhẹ
Mà biết đâu chừng thấm ướt cơn mơ
Mà biết đâu chừng thấm ướt cơn mơ
Giọt nước mắt nào lạc lõng giữa câu thơ
Em vẽ mặt trời mặt trăng và gương mặt anh cùng em thao thức
Em đếm nhịp tim râm ran trong lồng ngực
Em vẽ mặt trời mặt trăng và gương mặt anh cùng em thao thức
Em đếm nhịp tim râm ran trong lồng ngực
Hỏi đường vào yêu thiên đàng hay địa ngục?
Mà cây cỏ buồn trên lối không anh
Mà cây cỏ buồn trên lối không anh
Em ngồi đây ánh lửa lòng bao quanh
Nơi sâu thẳm góc khuất nào cũng có
Nơi sâu thẳm góc khuất nào cũng có
Biết tim ta đã thuộc về nhau đó
Nhưng trong hồn có điều gì chẳng rõ
Cứ bủa vây làm hai đứa giận hờn
Cứ bủa vây làm hai đứa giận hờn
Lại bắt đầu nhõng nhẽo...
No comments:
Post a Comment