Em đếm tay này tay kia rồi tay kia nữa
Còn tay nào đếm những ta xưa...
Thơ trong veo
Mắt ngây tròn
Một hôm nghe tiếng
ve buồn gọi nhau
Phượng hồng
chừng cũng lao xao
Bồi hồi
nhặt nắng xếp vào tinh khôi
Giận ai ngoe nguẩy môi cười rồi quên
Một thời
hoa cỏ làm duyên
Đong đưa cánh gió chao nghiêng tứ
bề
Anh nheo mắt
vẽ mùa hè cho em
Ngày tan vào nhớ huyên thuyên
Đêm thơm nét bút thư
sinh tím màu
Cho anh đã nắm
mà sao đâu rồi?
Còn không thuở
ấy đôi mươi?
Em - con gái biết
tô môi chờ người
Thơ xanh lơ
Mắt ngó trời
Thu về ngang cửa
đứng ngồi trông nhau
Riêng dành anh để
vẽ màu môi non
Em đếm tay này tay kia rồi tay kia nữa
Còn tay nào đếm những ta nay...
No comments:
Post a Comment